Trình Nghiêu chưa bao giờ ở trong rừng qua đêm, càng về khuya thì lại càng lạnh. Hắn hắt hơi mấy cái, nhìn thấy Diêm Như Ngọc khoác áo choàng lông màu trắng trên người, chắc hẳn được làm từ lông thỏ, nhất định cực kỳ ấm áp giữa trời đầy gió lạnh này.
Những người khác cũng đều mặc y phục rất dày, chỉ có mình hắn ăn mặc phong phanh, lạnh đến mức run rẩy.
Hắn nhích đến gần Diêm Như Ngọc, mặt dày kéo một nửa áo choàng của nàng qua đắp lên người: “Nếu ta đổ bệnh mà chết thì cha ta sẽ không bỏ qua cho đám thổ phỉ các ngươi đâu.”
Diêm Như Ngọc liếc mắt, lập tức cởi áo choàng ra, ném qua cho hắn.
“Ta không thích mùi trên người ngươi. Nếu ngươi phải dùng thì cho ngươi luôn đấy.” Diêm Như Ngọc ghét bỏ nhìn hắn.
Một đại nam nhân mà lại yếu ớt như vậy?
Nội công độc nhất vô nhị của nàng có thể tăng nhiệt chống lạnh nên lúc này cũng không đến mức không chịu nổi gió đêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play