Trình Nghiêu tức giận, nhưng lần này đã khôn ra nên không lập tức mắng ngược lại. Hắn đã nhận ra rồi, trong mắt nhóm người này, Tiểu Diêm Vương kia chính là Bồ tát sống!
“Nói thật dễ nghe. Nàng cũng là thổ phỉ đấy. Ông có thấy thổ phỉ nào cứu người không công chưa?” Trình Nghiêu hừ lạnh một tiếng.
Mấy người già đều nhìn hắn bằng ánh mắt đồng tình. Chẳng trách có người nói rằng tiểu huynh đệ này có biệt danh là “đồ ngốc”. Đúng là không thông minh thật.
Ở địa bàn của sơn trại Diêm Ma bọn họ mà còn không chịu ngoan ngoãn thì chẳng phải là ngứa đòn sao?
“Ngươi ngoan ngoãn chăn ngỗng đi. Đám ngỗng này hàng ngày đều xuống hồ bơi hai canh giờ, hai canh giờ sau chúng nó sẽ tự đi lên bờ. Ngươi bắt chước cách ta làm vừa nãy để lùa chúng nó về là được.”
Trình Nghiêu im lặng.
Chăn ngỗng như thế quả thực tốt hơn đơn phương bị ngỗng rượt đuổi nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play