Khi nhận được bức thư này, Trình phụ suýt nữa thì tức đến hộc máu.
“Nghiệt tử! Nghiệt tử!” Trình phụ giận dữ vỗ đùi, “Người đưa thư đâu!?”
“Là một tên nhóc ăn mày ném cái hộp vào sân rồi lập tức bỏ chạy. Nô tài vốn định đuổi theo nhưng mở hộp ra thì thấy ngọc bội của thiếu gia nên sốt ruột đưa cho ngài.” Quản gia lập tức đáp.
Trình phụ che ngực, hồi lâu sau mới thở hắt ra, đọc kỹ bức thư một lần nữa.
Nét chữ trong thư vô cùng ngay ngắn, còn phát huy tốt hơn bình thường, có thể thấy lúc viết thư, hơi thở vững vàng, chắc hẳn cơ thể không có vấn đề gì.
“Bảo phòng thu chi chuẩn bị 20.000 lượng bạc...” Đêm qua nhi tử không về nhà, thê tử lại nói hộp trang sức của mình biến mất nên tin này hoàn toàn là thật, không cần nghi ngờ gì. Trước mắt, vì tính mạng của nhi tử, ông ấy không thể không làm theo những gì viết trong thư. Bởi vì nạn thổ phỉ ở ngoài thành Tế Dương thật sự chưa được giải quyết triệt để, muốn vây quét toàn bộ đúng là người si nói mộng.
Nhưng nếu đã giao tiền mà người vẫn chưa về thì phải liên hệ Tri phủ, phái người lên núi lục soát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT