Nóng rực, hỗn độn.
Lưu Thanh, một Alpha trưởng thành 24 tuổi, tự nhiên đã trải qua vài lần kỳ động dục. Anh không có thói quen tìm bạn đời tạm thời, phần lớn đều phải chịu đựng qua kỳ động dục nhờ các liều tiêm thuốc ức chế mạnh mẽ, nên càng khắc sâu cảm nhận về cái nóng bỏng ban đầu của kỳ động dục.
Giống như lúc này.
Toàn thân anh như bị lửa thiêu đốt, không có nơi nào là không nóng bừng khó chịu. Chỉ có những chỗ Tư Uyên chạm vào với đôi tay đeo găng mới mang lại một chút cảm giác mát lạnh. Tin tức tố mạnh mẽ, đầy xâm chiếm của Enigma từ bàn tay Tư Uyên truyền xuống đùi của Lưu Thanh, làm nơi đó khẽ run rẩy từng chút.
Lưu Thanh cũng không thể không thả ra tin tức tố của mình, đây là bản năng của Alpha. Anh gần như dốc hết sức mới kiềm chế bản thân không áp sát vào tuyến thể của Tư Uyên, đầu lưỡi và răng như tê dại, chứa đầy tin tức tố bị kìm nén, trong khi ý thức của anh ngày càng chìm vào sự hỗn loạn.
"Muốn đánh dấu tôi sao?" Tư Uyên khẽ cười, dịu dàng tiến sát lại, đưa phần gáy lộ ra tuyến thể mềm mại trước mặt Lưu Thanh - người đã mất gần hết lý trí. "Ngoan nào, muốn làm gì cũng được..."
Cám dỗ.
Toàn bộ ánh mắt của Lưu Thanh chỉ còn dán chặt vào tuyến thể kia, đôi mắt anh đỏ hoe, mũi tràn ngập mùi tin tức tố của Tư Uyên, khiến anh không thể ngừng nuốt khan.
Chút lý trí ít ỏi còn lại nhanh chóng bị làn sóng nhiệt động dục cuốn đi gần như quét sạch. Tư Uyên lại còn dịu dàng chiều chuộng Lưu Thanh, khiến sự hấp dẫn của tin tức tố đạt độ tương thích trăm phần trăm không còn là trò đùa. Hương thơm ấy dường như khiến Lưu Thanh phát cuồng, trong đầu anh chỉ còn một ý niệm duy nhất.
Đánh dấu hắn.
Bản năng Alpha nhanh chóng chiếm ưu thế. Lưu Thanh hé mở đôi môi mỏng, để lộ hàm răng trắng tinh, cắn sâu vào tuyến thể mềm mại sau gáy Tư Uyên. Tin tức tố vốn đang tán loạn lập tức tìm được điểm đến, hăng hái tràn vào tuyến thể của Enigma.
Hơi thở của Tư Uyên cũng trở nên nặng nề hơn. Hắn đặt tay lên gáy Lưu Thanh, dung túng nói: “Ngoan, đừng vội, tất cả đều là của em.”
Tin tức tố của Enigma chứa đựng tính xâm chiếm cực mạnh, điều này khiến phần lớn Alpha theo bản năng sẽ bài xích. Nhưng một khi đã thực hiện đánh dấu tạm thời tại tuyến thể sau cổ, tin tức tố của Tư Uyên sẽ hoà cùng hương vị của Lưu Thanh. Đợi đến lúc đánh dấu chính thức, Lưu Thanh, với vai trò là người tiếp nhận, sẽ dễ dàng chấp nhận hơn.
Cùng lúc đó, Tư Uyên tháo bao tay, đưa một đốt ngón tay vào nơi mềm mại phía sau của Lưu Thanh.
Nơi đó rõ ràng chưa sẵn sàng, chỉ một lần chạm nhẹ cũng khiến Lưu Thanh bật ra tiếng nức nở vì đau, lực cắn tuyến thể càng siết chặt hơn.
Tư Uyên nhẹ giọng trấn an: “Không sao, thả lỏng, sẽ không đau.”
Nhưng Lưu Thanh trong trạng thái hiện tại gần như không nghe thấy gì, ngược lại càng siết chặt ngón tay của Tư Uyên. Anh cảm thấy bức bối vì dục vọng phía trước không được phóng thích nên cố vươn tay để tự an ủi nhưng đôi tay mềm nhũn không có sức, lại càng làm cho cơn khát khao thêm mãnh liệt.
Thấy thế, Tư Uyên buông tay khỏi gáy Lưu Thanh, nâng hai tay anh lên qua đỉnh đầu, khiến anh không thể tiếp tục cắn vào tuyến thể. Hành động này làm Lưu Thanh khó chịu đến mức như muốn khóc.
Tư Uyên như nhớ ra điều gì đó, ánh mắt trở nên sắc lạnh hơn: “Em đang nghĩ về ai? Là Omega đó sao?”
Trong cơn động dục, Lưu Thanh hoàn toàn không hiểu Tư Uyên đang nói gì, chỉ cố vùng vẫy khỏi sự kìm hãm để tiếp tục rót tin tức tố vào tuyến thể của đối phương. Nhưng hành động này khiến Tư Uyên hiểu theo một nghĩa khác, ánh mắt hắn thoáng trở nên lạnh lùng.
"Thật đáng tiếc, bảo bối." Tư Uyên khẽ thì thầm rồi rút ngón tay ra, thay vào đó là côn th*t mạnh mẽ của bản thân hắn, không chút do dự mà tiến vào nơi chưa được khai mở hoàn toàn phía sau của Lưu Thanh.
"A— a…" Lưu Thanh đau đến nỗi vô thức ưỡn người về phía trước, đôi vai kéo lại, xương vai nổi lên thành một đường cong duyên dáng như đôi cánh thiên thần gãy gập. Nước mắt cố nén bấy lâu đột nhiên tuôn rơi, trông vô cùng đáng thương.
Tư Uyên cúi xuống hôn nhẹ lên mắt anh, liếm đi những giọt nước mắt còn vương nơi khóe mắt, tạo nên một cảm giác giao hòa giữa hơi ấm và làn da lành lạnh, đẹp đẽ đến lạ lùng.
"Về sau, em sẽ không gặp lại hắn nữa." Tư Uyên nhàn nhạt nói, thấy Lưu Thanh run rẩy dữ dội, liền thả ra tin tức tố an ủi, nhẹ nhàng vuốt ve lưng anh để xoa dịu.
Hậu huy*t bên trong ấm áp và ẩm nóng.Tư Uyên tạm dừng sau một lúc lâu chờ Lưu Thanh thích ứng sau liền thong thả mà thọc vào rút ra. Ban đầu, Lưu Thanh vô cùng đau đớn, khóc nấc lên từng hồi. Mãi cho đến khi Tư Uyên chạm đúng một điểm nào đó, anh mới ngừng khóc, hoàn toàn thả lỏng.
Thấy Lưu Thanh như vậy, cơn giận của Tư Uyên cũng tan biến, bất đắc dĩ lau nước mắt cho anh: “Sao lại dễ khóc như thế này?”
Hắn lặp lại những chuyển động chạm vào điểm nhạy cảm trong hậu huy*t của Lưu Thanh, đồng thời tính toán thời gian động dục của hắn. Chợt thúc một chút đến nơi sâu nhất.
Alpha nam cũng có khoang sinh sản, nhưng thường nằm rất sâu và gần như luôn đóng lại. Thông thường, việc mở ra rất khó khăn trừ phi sử dụng các biện pháp đặc biệt.
Tuy nhiên, đối với một Enigma như Tư Uyên thì khác. Chỉ cần độ tương thích đạt mức nhất định, ngay cả khoang sinh sản vốn đã thoái hóa và khép kín cũng sẽ mở ra khi hắn giải phóng một chút tin tức tố.
Giống như lúc này.
Tư Uyên cảm nhận rõ ràng rằng sự căng chặt ban đầu ở hậu huy*t của Lưu Thanh đã dần thả lỏng hơn, sau khi hắn truyền tin tức tố, bên trong dường như đã mở ra một chút.
“Ưm…” Lưu Thanh cố gắng chống lại cảm giác khoái cảm quá mạnh mẽ này, nhưng đáng tiếc là vô ích. Cơ thể anh hoàn toàn mất sức, nhiệt động trong người khiến đầu óc chỉ còn đầy dục vọng, còn tinh thần lực lúc này thì như trống rỗng.
Chỉ muốn nhanh hơn, nhanh hơn nữa.
Anh bắt đầu phối hợp với động tác của Tư Uyên, vặn vẹo cơ thể theo nhịp độ ấy, tóc đen dính mồ hôi, chỉ có thể kêu lên vài tiếng mơ hồ mà bản thân cũng không nghe rõ mình đang nói gì.
Không biết đã bao lâu trôi qua, Lưu Thanh chỉ cảm nhận được bàn tay của Tư Uyên khẽ lướt qua khuôn mặt mình, nhẹ nhàng chỉnh lại mái tóc rối. Sau đó, Tư Uyên ghé sát vào tai anh, thì thầm: “Ngoan, đừng lo, để tôi vào nhé.”
Giây tiếp theo, dương v*t bỗng nhiên rút ra, sau đó cắm vào chỗ sâu nhất, trực tiếp mở khoang sinh sản, khiến Lưu Thanh không khỏi rên rỉ một tiếng, cảm giác tê dại từ làn da lan đến tận lòng bàn chân, khoái cảm này tra tấn đến mức khiến anh như muốn phát điên."
“Không, không.....” Lưu Thanh mở to hai mắt nhìn, “Không cần, tôi không cần.....”
Nhưng sự kháng cự của anh rõ ràng chẳng có tác dụng gì, côn th*t chôn sâu trong khoang sinh sản đột nhiên bành trướng, thân thể hai người dán sát chặt chẽ, tinh d*ch nóng bỏng cứ bị bắn vào khoang sinh sản.
Lưu Thanh bị độ ấm này kích thích đến tột độ, hậu huyệt gắt gao co rút lại, dưới sự dẫn dắt của tin tức tố, ngay cả khi chưa chạm vào phía trước, đây là lần đầu tiên anh đạt đến cao trào từ hậu huy*t phía sau."
Anh run rẩy, nỗ lực xoa dịu trước đó dường như chẳng có tác dụng, nước mắt và nỗi xấu hổ dần lộ rõ, chực trào ra ngoài.
Dù bây giờ đầu óc có thể không tỉnh táo nhưng cơ thể anh vẫn cảm nhận được những gì mình đã trải qua. Sự đau đớn và khoái cảm xen lẫn vào nhau, hương thơm ban đầu thanh mát dịu nhẹ của pheromone lại nhuốm hương từ một người khác, nơi sâu thẳm nhất trong cơ thể anh bị căng ra, bởi vì thành kết, tinh d*ch rót vào thậm chí sẽ không chảy ra.
Anh hoàn toàn bị đánh dấu.
Ngoài cửa sổ, trời đã tờ mờ sáng.
Tư Uyên chờ cho mọi thứ lắng xuống, sau đó ôm Lưu Thanh đang hôn mê đi tắm. Lúc này, hắn mới nhận ra hậu huyệt của Lưu Thanh đã khô lại có chút máu, có lẽ do lúc đó cảm xúc hắn quá khích mà không khuếch trương dẫn tới hậu quả.
Hắn hôn nhẹ lên trán Lưu Thanh, sau khi lau chùi sạch sẽ, hắn đặt Lưu Thanh vào khoang chữa trị, rồi sau đó nhẹ giọng nỉ non: “... Lưu Thanh, tôi sẽ không thả em đi nữa.”
Hắn kích hoạt quang não, gửi cho cấp dưới một tin nhắn ngắn gọn, chỉ vỏn vẹn hai chữ.