Bạc Nhược U về nhà đã là nửa đêm, buổi trưa ngày hôm sau, Hoắc Nguy Lâu tới đón nàng, hai người cùng đến phủ công chúa thăm viếng, Trưởng công chúa hiện giờ vẫn là thần trí không rõ, cũng không nhớ được chuyện lúc trước, nhưng mỗi ngày đần độn vui cười hớn hở, hiếm khi nổi giận điên cuồng, cũng khá là tự tại.
Ngày hôm đó nàng vẫn không nhận ra Hoắc Nguy Lâu, ba người dùng xong ăn trưa, Hoắc Nguy Lâu cùng Bạc Nhược U làm bạn với nàng đi cắt mấy cành tịch mai để cắm bình, đến khi hoàng hôn lặn xuống phía Tây, Hoắc Nguy Lâu cùng Bạc Nhược U mới rời phủ công chúa.
Lên xe ngựa, Hoắc Nguy Lâu bảo xa phu chạy về Hầu phủ, Bạc Nhược U lại nói một tiếng chậm đã, nàng nắm chặt tay Hoắc Nguy Lâu
– Hầu gia, ngày mai chúng ta ra khỏi thành đi xem thế nào đi.
Vẻ mặt Hoắc Nguy Lâu lại trở nên trầm trọng.
Bạc Nhược U thấy sắc mặt của y mà thở dài, nàng cũng sợ, bằng không cũng sẽ không đợi đến khi qua sinh nhật của y rồi mới đi, nhưng nàng cũng không muốn chậm trễ đến năm sau, vụ án một ngày không phá, cả năm cũng không thể sống được yên ổn.
Hoắc Nguy Lâu trầm ngâm trong chớp mắt
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT