Bạc Nhược U trở về thành thì bắt đầu phát sốt, Minh Quy Lan sau khi chẩn mạch, chỉ nói nàng là chấn kinh sau đó bị nhiễm phong hàn, kê phương thuốc nấu thuốc xong, đã là lúc hoàng hôn.
Minh Quy Lan chờ ở bên ngoài, Hoắc Nguy Lâu bưng chén thuốc tiến vào trong phòng, hai gò má Bạc Nhược U hiện ra sắc hồng nhạt không bình thường, bờ môi còn có chút xanh tím, buổi chiều nàng ngủ mê mệt chốc lát, lúc này thì lại hỗn loạn mê man.
Hoắc Nguy Lâu nâng nàng dậy, tự mình đút thuốc cho nàng, uống xong thuốc lại dùng chút canh thang, lúc này mới khôi phục mấy phần sức sống.
– Nàng ở trong phòng chừng một tách trà cũng không có động tĩnh, ta không yên lòng vào xem, lại thấy nàng ngã trên mặt đất, dường như lại bị ác mộng.
Con ngươi Hoắc Nguy Lâu tối tăm u ám, mi tâm vô ý thức vặn chặt.
Bạc Nhược U chỉ cảm thấy chính mình lâm vào rối loạn trong chốc lát, cũng không biết thế mà đã ở trong phòng lâu như vậy, nàng giơ tay vuốt ve mi tâm Hoắc Nguy Lâu, giọng khàn khàn mà nói:
– Hầu gia cứ an tâm, hiện giờ ta cũng không đáng ngại, uống hai ngày thuốc là có thể khỏe lên rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT