Hoắc Nguy Lâu hiển nhiên là không an tâm, Minh Quy Lan làm đại phu, mặc dù cảm giác được chuyện này có lẽ là có khả năng giúp Bạc Nhược U nhớ ra một ít chuyện cũ, nhưng mạo hiểm trong đó cũng quá rõ ràng, hắn cũng bảo Bạc Nhược U cần phải cẩn thận.
Ngày hôm đó đã là 18 tháng Chạp, Bạc Nhược U nhìn Hoắc Nguy Lâu một chút, cuối cùng quyết định tạm thời không vội
– Chờ một chút đi, ba ngày sau, ta cho công tử câu trả lời chắc chắn.
Hoắc Nguy Lâu nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, Minh Quy Lan không nhịn được mà hỏi đến vụ án, hắn cũng là một trong những người bị hại năm đó, Hoắc Nguy Lâu đối với hắn cũng không có ý muốn che giấu, khi nói đến hiềm nghi hiện giờ rơi vào trên người 3 nhà Phùng, Ngụy, Tào, Minh Quy Lan cũng sững sờ.
– 3 nhà bọn họ, từ trước cùng quý phủ chúng ta đều có qua lại.
Hắn trầm tư chốc lát
– Nhưng về sau Trung Cần Bá phủ dần dần cùng chúng ta đi lại ít hơn, Tào gia thì từ sau khi tuổi của nhị điện hạ lớn dần, ở kinh thành thanh thế như mặt trời ban trưa, cũng ít lui tới, quý phủ Trung Nghĩa Bá, thì ngay cả thế giao cũng không tính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT