Vừa khỏi xe, đứng trước cổng Điền gia lòng cô dâng lên tia ấm áp lạ thường, vào tới phòng làm việc của cha cô, chỉ thấy bóng lưng cao ráo đang mặc bộ đồ quân phục, căn phòng không rộng nhưng đủ thoải mái để chiếc ghế sofa dài và bàn làm việc to: "Cha con về rồi" Cô nói nhẹ nhàng từng bước tới gần chiếc ghế đối diện với cha mình và ngồi xuống.
"Ân Dung lần này có chuyện cần nhờ con rồi." Cha Ân Dung làm cảnh sát mấy chục năm gương mặt trong đã cao tuổi nhưng vẫn giữ được vẻ tuấn tú.
"Giữa con và cha không có gì phải vòng vo cha cứ nói thẳng." Cô nắm lấy đôi bàn tay đang có vẻ hơi run của cha mình nhưng cô biết từ trước đến nay cha cô làm việc quyết đoán không bao giờ phải rụt rè lo sợ kẻ địch nhưng sao hôm nay cha cô lạ vậy? Nhưng rất nhanh đôi tay run rẩy kia lại trở về cứng rắn như ban đầu nắm lại đôi tay của cô.
"Dung Nhi lần này cha và tổ chức phát hiện được một đường dây nóng của tổ chức đen, và người đứng sau nó không phải người tầm thường." Ánh mắt cương nghị nhưng cũng đồng thời lóe lên tia rụt rè.
Cô khó hiểu suy nghĩ, từ trước đến nay những người mà cha cô và tổ chức đụng đến đều có gia thế hùng hậu không ông nhỏ cũng là ông lớn đó không gọi là uy quyền thì gọi là gì? Vậy chắc chắn người mà cha cô đang nói mới là mảnh hổ thật sự.
Ông nói tiếp: "Lần này mạo hiểm đẩy con ra làm nhiệm vụ thật sự là..." Chưa nói hết câu Ân Dung nhanh chóng cắt lời: "Cha khó xử, con cũng khó xử nhưng nếu cha và tổ chức cần người giúp đỡ, con nhất định dốc hết sức giúp mọi người." Lời nói cương quyết làm ông không khỏi bất ngờ nhưng trong đáy mắt lại toát lên vẻ đau thương, ông thống khổ nói.
"Nhưng nếu con làm nhiệm vụ lần này không thành công thì có sống con cũng không nguyên vẹn!" Nói đến đây cô cũng biết độ nguy hiểm và người đứng sau nó ghê gớm như thế nào.
Nhưng vì giúp mọi người và cha nên cô không suy nghĩ mà chấp nhận ngay, dù sao cô cũng có tính mạo hiểm mà!
Dường như suy nghĩ được gì đó ánh mắt Ân Dung lóe lên tia sáng, Ân Dung không nhanh không chậm rồi nói: “Cha, nếu con thành công trong lần này hãy nói cho con biết vì sao mẹ chết?”
Khi nghe xong câu đó, cha cô hình như đang rơi vào trầm tư, một lúc lâu ông mới cất tiếng nói: "Được, theo lời con nói." Ông biết con gái ông đã lớn nếu đã muốn biết ông không thể dấu được nữa.
Sau khi ra khỏi phòng làm việc, cô quay về phòng mình, trong phòng tắm vang lên tiếng nước chảy ào ạt, cô gái có thân hình mông lung mái tóc dài xoăn nhẹ ngả vào bồn tắm đầy bọt.