Sau khi Vĩnh đạo sĩ biến mất, kết giới hắn giăng xung quanh gốc ngọc lan cũng biến mất theo. Lúc này, Khinh Phụng đã khôi phục lại hình dáng con người nên nhanh chóng bị những nội thị vẫn luôn túc trực bên ngoài điện phát hiện ra. “Chiêu nghi nương nương? Sao ngài vẫn còn ở đây vậy?”
“Ta sao?” Khinh Phụng cất Thiên Nhật Túy vào ống tay áo, đáp. “Ta không yên tâm về sức khỏe của thánh thượng nên đến xem thế nào.”
“Nương nương mau trở về thôi.” Nội thị kia đến bên cạnh Khinh Phụng, không được tự nhiên, nói. “Vương công công bảo ngài trở về điện Tử Lan ắt có ý tứ riêng của mình, ngài nhất định phải làm theo lời ông ấy...”
Gã còn chưa kịp nói xong thì đã thấy một nhóm người hùng hổ tiến đến điện Thái Hòa, đồng thời, một thanh âm the thé vang lên: “Mau bắt lấy Hoàng chiêu nghi!”
Khinh Phụng nghe được lời này, cũng không buồn động đậy dáng vẻ lạnh lùng nhìn hai tên thị vệ nhanh chóng chạy đến, một trái một phải giữ chặt nàng lại.
“Nô tài tham kiến Hiền phi nương nương!” Sắc mặt viên nội thị vừa mới nhắc nhở Khinh Phụng trở về điện Tử Lan kia trở nên tái mét, nơm nớp lo sợ hành lễ với Dương Hiền phi, cười nịnh nọt. “Chiêu nghi nương nương cũng vừa mới tới thăm thánh thượng.”
“Hừ, ngươi mà cũng quan tâm đến thánh thượng sao?” Dương Hiền phi khinh khỉnh đi tới trước mặt Khinh Phụng, cao ngạo liếc nàng, cười nhạt. “Đồ tiện nhân nhà ngươi đã khiến thánh thượng tức giận đến vậy rồi, giờ thánh thượng sống chết thế nào không rõ, ngươi còn mặt mũi mà đến đây nữa sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play