Câu hỏi của nàng thực sự đã làm khó Lý Hàm. Việc nàng vô tình phản bội hắn, đương nhiên hắn cũng vô cùng thất vọng, nhưng bảo hắn phải lấy mạng nàng, sao hắn có thể nhẫn tâm?
Lý Hàm nhìn Khinh Phụng đang ngồi trước mặt mình, nhìn dáng vẻ đáng thương sẵn sàng chờ chết của nàng, hắn lại nhớ đến đôi mắt đen láy, linh động của nàng ở Dịch trì đêm ấy, nhớ đến những tiếng kêu run rẩy mà tinh tế của nàng khi những hạt thủy tinh rơi xuống, rồi cả nụ cười rạng rỡ như trút được gánh nặng của nàng khi đưa ngọc tỷ cho hắn nữa, vào đêm sinh nhật hắn, nàng ẩn trong bóng tối thổi cho hắn khúc sáo chúc mừng... Những ký ức ấy cứ dồn dập ùa về, nhắc nhở hắn cái gì gọi là tình sâu như biển, khắc cốt ghi tâm.
Liệu có phải tất cả những vị hôn quân đắm chìm trong nữ sắc khi xưa đều rơi vào tình cảnh giống như hắn bây giờ? Lý Hàm hắn, có lẽ cũng không thể trở thành một vị thánh hiền, một minh quân được nữa rồi.
Nỗi chua xót tràn lên khóe mắt, Lý Hàm khẽ hắng giọng từ tốn nói: “Phi tần làm những chuyện lộng quyền như vậy, không phải ai cũng bị xử tử.”
Khinh Phụng nghe hắn nói vậy thì ngây người, nhưng trong mắt cũng không hề toát lên sự vui mừng. Nàng vốn là yêu tinh, so với việc sống hay chết, nàng còn quan tâm đến chuyện khác hơn. “Tại sao?”
“Họ, hoặc là có gia thế hiển hách, khiến cho quân vương cũng không thể xử tử, hoặc là...” Lý Hàm ngừng lại một chút rồi nói nhỏ: “... bị đày đến cung Dịch Đình.”
Chuyện này quá lớn, ít nhất cũng phải đày nàng đến nơi đó thì Dương Hiền phi mới chịu bỏ qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play