Đôi môi lạnh lẽo như trút tất cả căm phẫn lên người Thúy Hoàng, không chút thương xót mà tàn sát trên môi nàng ta, khiến nàng ta sững sờ mở to hai mắt, chỉ trong nháy mắt, trái tim đau như bị dao cắt ra thành từng mảnh nhỏ. Nỗi đau xuyên thấu toàn thân khiến nàng ta không tài nào hít thở thông thuận, nàng ta không thể chịu nổi nữa, nhanh chóng thoát ra khỏi thân xác Đỗ Thu Nương,
Thấy thân thể trong lòng đột nhiên mềm nhũn, Hoa Vô Hoan biết mình đã bức Thúy Hoàng rời khỏi rồi, nhưng trong lòng gã lại chẳng có lấy một chút vui mừng. Gã bế Thu phi đặt lên giường tháp, rồi khó khăn lui lại mấy bước. Gã cúi đầu nhìn Thu phi vẫn nằm mê man trên giường nhỏ, cuối cùng bi ai phát hiện ra rằng khi mình đứng trước mặt Thu phi thực sự lại không thể làm được chuyện phá bỏ tôn ti để mà thân thiết với nàng.
Khi Thúy Hoàng bay thẳng lên bầu trời phía trên lầu Ngạc Hoa, lần đầu tiên trong đời nàng ta cảm thấy sau khi thoát khỏi thân thể nặng nề của người phàm rồi cũng không thấy được chút tiêu dao tự tại nào, những giọt nước mắt thấm ngược vào trong, giăng đầy hai mắt, khiến cho đôi mắt của nàng ta càng phát ra thứ ánh sáng nhàn nhạt màu hổ phách giữa đêm đen như mực.
Lúc này, làn gió xuân se lạnh như xuyên qua lồng ngực trống rỗng của nàng ta. Từ trong làn gió, nàng ta bỗng nhiên ngửi thấy một mùi khác lạ, giúp nàng ta nhận ra đã có một vị khách ghé qua lầu Ngạc Hoa. Nàng ta nhíu chặt đôi hàng lông mày, càng thêm thất vọng, vì sự sơ suất của mình. “Vào giờ này mà cô ta còn tới đây, rốt cuộc là muốn làm gì?”
Thúy Hoàng cân nhắc trong chốc lát, quyết định bỏ qua những phiền nhiễu trong lòng, vội vã quay lại thân thể của Đỗ Thu Nương, mở mắt ra nói với Hoa Vô Hoan. “Ban nãy Hoàng Khinh Phụng đã đến đây, chính là vị Hoàng Chiêu nghi của điện Tử Lan.”
Hoa Vô Hoan nghe nàng ta nói vậy thì ngây người, hình như đã quên mất những tranh chấp với Thúy Hoàng trước đó, buột miệng hỏi: “Hoàng Chiêu nghi sao? Sao cô ta lại có thể tới đây được?”
Thúy Hoàng cau mày, lại hít sâu một hơi để xua tan những cảm giác khác thường đang án ngữ trong lồng ngực, giải thích với Hoa Vô Hoan: “Ta chưa nói với ngươi, Hoàng Chiêu nghi của điện Tử Lan kia cũng là một yêu tinh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT