Mấy ngày sau, vào một đêm tối đen như mực, cuối cùng Khinh Phụng cũng có cơ hội hiện nguyên hình đến cung Hưng Khánh tìm kiếm vật chứng.
Mấy ngày qua, ngoài việc ngoan ngoãn ở lại trong điện Tử Lan chuyên tâm tu luyện, nàng còn cẩn thận suy nghĩ kĩ càng. Nếu muốn tìm được chứng cứ phạm tội trực tiếp của Hoa Vô Hoan, để gã hết đường chối cãi, tốt nhất là phải tìm kiếm những thư tín trao đổi của gã với các thế lực bên ngoài. Mà những loại công văn bí mật như vậy thì gã sẽ cất giấu ở đâu nhỉ? Chương Vương vẫn còn nhỏ nên có lẽ những loại giấy tờ quan trọng sẽ do Đỗ Thu Nương cất giữ giúp. Bởi vậy, suốt mấy ngày nay Khinh Phụng đều dốc lòng tập luyện thuật ẩn thân, che giấu hơi thở cho thật tốt. Nàng quyết định tiếp tục mạo hiểm đến nơi ở của Thúy Hoàng ở lầu Ngạc Hoa một chuyến, bất chấp việc có thể sẽ bị Thúy Hoàng bắt sống. Hơn nữa, nàng cũng không muốn lại tiếp tục cầu cứu Vĩnh đạo sĩ, đỡ phải nợ hắn quá nhiều.
Đêm hôm khuya khoắt, cả cung Hưng Khánh đều bị màn đêm bao phủ, chỉ còn sót lại mấy ngọn đèn leo lét, Khinh Phụng giấu mình trong bóng tối, lặng lẽ bước đi, thỉnh thoảng không may bị mấy con vật nuôi trong cung đánh hơi được, lại khiến chúng kêu sủa liên hồi. Càng đến gần đại lầu Ngạc Hoa, vì sợ Thúy Hoàng phát, Khinh Phụng đã vận dụng tối đa thuật che giấu mùi hương của mình. Cuối cùng, công sức tu luyện của nàng đã được đền đáp xứng đáng, Thúy Hoàng không phát hiện ra nàng.
“Ha ha, xem ra dù là nước đến chân mới nhảy thì cũng khá hữu dựng đấy.” Khinh Phụng cảm thấy rất đắc ý, cứ thế chạy thẳng lên lầu Ngạc Hoa, băng qua lớp thủy tinh liêm, lại bất ngờ nhìn thấy Hoa Vô Hoan và Đỗ Thu Nương - hay nói đúng hơn là Thúy Hoàng - đang im lặng nhìn nhau, chẳng biết họ đang suy nghĩ cái gì.
Á? Khinh Phụng mở to mắt nhìn, dựng đứng cả lông tơ, không dám nhúc nhích. Chỉ chớp mắt sau đó, nàng đã phát hiện ra rằng, chỉ vì lúc này Thúy Hoàng đã đặt toàn bộ tâm tư của mình lên người Hoa Vô Hoan nên mới không phát hiện ra sự xuất hiện của nàng ở đây. Ôi, xem ra không phải là nàng đã tu luyện thành công, chẳng qua là do nha đầu thối này đã mắc phải lưới tình nên mới ngày càng kém cỏi mà thôi. Nếu không phải vậy, hôm nay sao nàng có thể thành công được!
Khinh Phụng thổi phì phì hai cái ria mép trên miệng mình, cũng không thèm để ý đến chuyện của hai người đó nữa. Hiện giờ nàng còn có sứ mệnh cao cả trên người, đâu rảnh rỗi mà quan tâm đến mấy chuyện gió trăng vớ vẩn của Thúy Hoàng và Hoa Vô Hoan chứ! Thế là, nàng cố gắng di chuyển nhẹ hết mức có thể, rón ra rón rén đi về phía kho trữ đồ phía sau lầu Ngạc Hoa, không nghe thấy cuộc đối thoại của hai người còn lại.
Cùng lúc đó, Thúy Hoàng đang nhập thể vào Đỗ Thu Nương, thông qua đôi mắt của Đỗ Thu Nương, thản nhiên nhìn người đang đứng trước mặt mình lúc này, cố nén một tiếng thở dài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT