Khi đến Hoa Dương quan, vì trời vẫn chưa tối nên Khinh Phụng đành đóng giả thành một tín nữ, vì hâm mộ danh tiếng của Vĩnh đạo sĩ nên mới đến xin được gặp mặt hắn. Vĩnh đạo sĩ biết tin Khinh Phụng tự tìm đến thì nhanh chóng đến tiếp đón nàng, vẻ mặt vui mừng hớn hở. “Tiểu Chiêu nghi, lâu quá không gặp đó nha! Không biết hôm nay ngọn gió nào đã đưa ngài đến chỗ này vậy?”
Khinh Phụng vừa nhìn thấy dáng vẻ dương dương tự đắc ấy của hắn thì vô cùng khó chịu, cố tình chỉ về phía cột cờ trong Hoa Dương quan, giả ngốc nói: “Chuyện này mà ngài cũng cần phải hỏi ta nữa sao? Hôm nay gió bắc vẫn thổi mà.”
Vĩnh đạo sĩ cong môi cười nhạo, chiếc áo choàng đạo sĩ màu bạc luộm thuộm khoác trên vai hắn tung bay phần phật theo từng cơn gió lạnh. “Được rồi, tiểu Chiêu nghi. Không có việc gì thì chắc chắn ngươi sẽ chẳng bao giờ thèm đến tìm ta, hôm nay ngươi tự tìm đến đây, chắc là có việc muốn nhờ ta phải không?” Nói xong, hắn mời Khinh Phụng vào phòng, nhiệt tình rót cho nàng một chén trà.
Bị Vĩnh đạo sĩ nói thẳng ra mục đích của mình như vậy, Khinh Phụng tức giận liếc xéo hắn một cái, nhưng nàng nghĩ mãi cũng không tìm được cái cớ nào để chống chế cho qua, đành phải mất mặt thừa nhận: “Đúng vậy…đúng là ta có việc cần nhờ ngươi giúp đỡ, ngươi có giúp hay không?”
Vĩnh đạo sĩ khẽ nhíu mày, cười thật ngọt ngào. “Ôi dào, việc này dễ thôi mà, bây giờ chúng ta đã thân thiết đến mức nào rồi chứ? Ngươi có việc gì cần ta giúp, cứ nói đi!”
Khinh Phụng nghe hắn nói vậy, không hề khách sáo, hỏi ngay: “Việc này…Có phải ngươi có rất nhiều loại thuốc quý hiếm không? Có loại nào…ừm, kiểu như…có thể khiến người ta giả chết không?”
“Hả? Giả chết ư?” Vĩnh đạo sĩ nghe xong yêu cầu của Khinh Phụng thì khá bất ngờ, sau đó lại cảm thấy tò mò, cười hỏi: “Ngươi muốn thứ đó làm gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT