Đối với Khinh Phụng, gương mặt của Vĩnh đạo sĩ còn đáng sợ hơn cả ma quỷ. Nàng tái mét mặt mày, nhìn hắn chằm chằm, lúc này toàn thân vẫn còn đau nhức, đành mặc cho hắn muốn làm gì thì làm. “Đạo sĩ thối! Nếu như ngươi đã không đuổi tận giết tuyệt thì còn bám dai như đỉa vậy làm gì? Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?”
Nàng phẫn nộ mắng nhiếc, không những không khiến Vĩnh đạo sĩ cảm thấy tức giận mà ngược lại còn khiến hắn phải phì cười. “Tiểu ngạnh cốt đầu, ngươi làm hỏng chuyện tốt của ta, đương nhiên ta phải đòi lại món nợ này rồi, đúng không nào?”
Khinh Phụng không kiềm chế được nữa, hai mắt trợn trừng, vung tay vung chân đạp xuống ván giường, mắng xối xả: “Đạo sĩ thối, ngươi quá hèn hạ! Ngươi cũng chỉ giỏi bắt nạt kẻ yếu mà thôi! Ta không đánh lại ngươi, ngươi muốn chém muốn giết gì thì tùy, nhưng chỉ cần ta còn sống, ta nhất định không để cho ngươi được như ý!”
Khi nói xong những lời này, nàng cảm thấy rất hả lòng hả dạ, chỉ tiếc là cơ thể nàng lại không ngừng run rẩy, tứ chi lạnh lẽo, trông chẳng có chút khí thế nào.
Nhưng xưa nay Vĩnh đạo sĩ vẫn luôn sống phóng túng quen rồi, tính cách hắn lại vô cùng quái dị nên khi nghe Khinh Phụng mắng mình hùng hồn như thế, hắn chẳng những không thấy khó chịu, mà còn cười sặc sụa không ngừng. “Ha ha ha, tiểu ngạnh cốt đầu à, ngươi việc gì phải công kích ta như vậy? Ta đã từng nói với ngươi chưa nhỉ, qua chuyện lần này, ta đã có cái nhìn khác về ngươi rồi đấy!”
Nói xong, hắn khẽ nháy mắt mỉm cười với Khinh Phụng. Cái nháy mắt này khiến cho Khinh Phụng lần nữa tái mét mặt mày, toàn thân cũng như bị quăng vào động băng lạnh buốt khiến nàng bị đông cứng.
... Không! Không cần phải nhất kiến chung tình với nàng như thế đâu!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT