Vĩnh đạo sĩ đang nằm nghỉ trong phòng riêng ở Hoa Dương quan. Hắn nhàn nhã nhấc ống tay áo, lấy ra hai hình nhân bằng giấy một lớn một bé. Đôi mắt phượng của hắn hơi nheo lại, nhìn vào vị trí trái tim đã bị châm kim của hai hình nhân thế mạng kia, sau đó mỉm cười búng tay một cái, biến ra một chiếc kim châm bằng bạc.
Hắn thoải mái cầm ngược hai chân của hình nhân nhỏ lên, mũi ki châm bằng bạc đâm thẳng vào giữa ấn đường[1] của nó.
[1] Ấn đường: Vị trí nằm giữa hai đầu lông mày. (ND)
Hình nhân bằng giấy mỏng manh vừa tiếp xúc với châm bạc thì không ngừng lắc lư run rẩy, nhưng đúng lúc mũi kim chuẩn bị đâm vào giữa ấn đường, trước mắt Vĩnh đạo sĩ đột nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng màu đỏ, khiến hắn bị lóa mắt. Hắn ngồi bật dậy, trong nháy mắt nhận ra hình nhân bằng giấy trong tay mình đã không cánh mà bay, trên mu bàn tay còn có một vết xước do động vật cào đang rỉ máu.
“A, tiểu súc sinh, không ngờ ngươi thật sự dám ra tay.” Vĩnh đạo sĩ dường như đã đoán trước được việc này, hắn khẽ liếm vết máu trên tay, nhìn chằm chằm về phía con vật nhỏ đang run rẩy nấp ở góc phòng. Sau đó, hắn khẽ nheo mắt, trầm giọng nói: “Ngươi đã quên những gì ta cảnh báo rồi sao? Còn không mau trả lại hình nhân cho ta?”
Con chồn nhỏ đang ẩn nấp kia ban nãy đã bị ngân châm của Vĩnh đạo sĩ đâm bị thương, đôi mắt đen láy tràn đầy sợ hãi nhưng vẫn không chịu khuất phục, dùng móng vuốt của mình xé nát hình nhân bằng giấy.
“Ngươi…” Vĩnh đạo sĩ tận mắt chứng kiến hình nhân của mình bị phá nát, giận đến mức hai mắt trợn trừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT