Tháng Bảy thu sang, khí trời dần trở nên mát mẻ. Thoắt cái đã đến ngày mùng Sáu tháng Bảy, sáng sớm Khinh Phụng đã thay thiền phục, dẫn theo con rối Phi Loan hòa vào đoàn người đi tham gia tế lễ. Hòa giữa đám cung tần mỹ nữ vào trong tế điện, Khinh Phụng vẫn nắm chặt bàn tay của con rối Phi Loan, đứng từ xa quan sát Vĩnh đạo sĩ đang dẫn đầu đoàn người đến bái kiến Lý Hàm. Nhìn dáng vẻ hăng hái giả tạo của hắn, nàng càng thêm khẳng định: Chắc chắn hắn ta chẳng có ý tốt gì!
Khác với dáng vẻ cẩu thả thường ngày, vì phải diện kiến thiên tử nên hôm nay Vĩnh đạo sĩ ra vẻ đạo mạo hơn. Hắn mặc một bộ áo bào đạo sĩ hai màu đen trắng, tay cầm phất trần, đứng giữa đại điện, mỗi khi gió nhẹ thổi qua, ống tay áo rộng thùng thình của hắn lại tung bay, dưới ánh mặt trời lấp lánh, những đường chỉ bạc thêu trên tay áo giống như phát ra những tia sáng chói lòa. Mái tóc đen dài buông xõa thường ngày cũng được búi lại gọn gàng trong chiếc mũ cài hình hoa sen trên đầu, đôi mắt sáng như sao trời lấp lánh ánh cười dưới hàng mi cong dài, khiến người cứ ngỡ như nhìn thấy một vị thần tiên lỡ bước lạc đến chốn nhân gian vậy.
Lúc này, Vĩnh đạo sĩ nhìn Lý Hàm đang mặc long cổn[1], trong lòng lại nảy lên ý xấu. “Hôm nay bần đạo được diện kiến thánh nhan, quả là tam sinh hữu hạnh. Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!”
[1] Long cổn: Áo thêu hình rồng chuyên dành cho vua chúa mặc vào các dịp tế lễ. (ND)
“Đạo trưởng miễn lễ!” Lý Hàm mỉm cười mời Vĩnh đạo sĩ đứng lên, thấy vị đạo sĩ mà muội muội mình giới thiệu này, dung mạo phi phàm thì càng cảm thấy tin tưởng hắn. “Trẫm thường nghe An Khang ca ngợi đạo trưởng tiên phong đạo cốt, hôm nay gặp mặt quả nhiên không sai chút nào. Việc tế lễ trong tết Trung Nguyên năm nay, xin phiền đạo trưởng.”
Vĩnh đạo sĩ cười giả lả, sau khi đáp lễ lại Lý Hàm thì ngẩng đầu lên, nhìn hắn với vẻ sâu xa. “Dốc lòng vì bệ hạ chính là bổn phận của bần đạo.”
Buổi tế lễ dài dòng văn tự khiến Khinh Phụng cảm thấy buồn chán vô cùng, nàng ngồi bên bồ đoàn ngủ gục cả buổi. Mãi đến chiều tối, buổi tế lễ kết thúc, nàng mới coi như được thoát nạn. Dưới ánh chiều tà, nàng dắt tay con rối Phi Loan trở về tẩm điện của mình, dọc đường đi, nhìn ánh mặt trời lấp lánh phản chiếu trên dòng sông Khúc trong xanh, không hiểu sao trong lòng nàng bỗng cảm thấy vô cùng trống trải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT