Khinh Phụng gặp họa được phúc, mừng rỡ vô cùng, lập tức kéo Phi Loan quỳ xuống tạ ân Lý Hàm. “Thần thiếp tạ long ân của bệ hạ!”
Lý Hàm khẽ mỉm cười, sau khi xác nhận lại với thái y việc Khinh Phụng hoàn toàn không sao, hạ lệnh cho hắn chuẩn bị thuốc an thần đưa đến tẩm cung của mình xong thì dẫn theo Khinh Phụng và Phi Loan hồi cung.
Suốt đường đi, Khinh Phụng đều nắm chặt tay Phi Loan, chờ đến khi cả hai cùng ngồi lên kiệu rồi mới ghé vào tai Phi Loan nói nhỏ: “Muội nói sẽ ở lại cùng Lý công tử qua đêm Thất Tịch mà, sao hôm nay lại về sớm vậy?”
“Muội lo lắng cho tỷ nên đã thương lượng với Lý công tử, trở về sớm hơn một chút… Thực ra việc có cùng nhau trải qua đêm Thất Tịch hay không cũng không quan trọng.” Phi Loan tựa đầu lên vai Khinh Phụng, vui vẻ nói: “Muội vừa mới vào đến điện đã nghe thấy mọi người đang nói chuyện bên ngoài, cũng may là muội trở về sớm. Nhưng tỷ tỷ này, ngày mai Vĩnh đạo sĩ kia sẽ đến đây, muội cảm thấy sợ.”
“Tỷ cũng sợ!” Khinh Phụng nhún vai, nhụt chí than vãn. “Muội cũng biết tên đó lợi hại thế nào rồi đấy, ngay cả Thúy Hoàng cũng bị hắn chỉnh cho chết đi sống lại, ngày mai hai chúng ta mà rơi vào tay hắn thì chẳng phải sẽ bị hắn mặc sức giày vò sao?”
Phi Loan sợ hãi, mặt mày trắng bệch, yếu ớt nhìn Khinh Phụng. “Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ?”
“Chuyện đã đến nước này rồi thì chỉ có thể dựa vào Lý Hàm mà thôi.” Khinh Phụng đảo mắt, nắm chắc kế hoạch. “Ngày mai chúng ta cứ ở lì trong tẩm cung của hắn, không đi gặp tên đạo sĩ thối kia.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT