Toàn Trăn Dĩnh vừa nghe xong thì mặt mày biến sắc, quay đầu lại “ừ” với người bên trong một tiếng, sau đó lại căm giận nhìn Lý Ngọc Khê, chỉ bỏ lại câu “Chàng tự lo cho mình đi” rồi quay người đi vào.
Toàn Trăn Dĩnh vừa cúi đầu đi vào trong Hoa Dương quan thì vị tiểu sư muội vừa mới gọi nàng ta kia đột nhiên ghé tới, cười hì hì, nói: “Toàn sư tỷ, muội còn tưởng tỷ đi tiễn Trương công tử chứ?”
Đôi hàng lông mày của Toàn Trăn Dĩnh nhíu chặt lại, cất giọng khó chịu trả lời: “ Ban nãy quả thực là ta đi tiễn Trương công tử, vừa lúc tình cờ gặp được Lý công tử, hừ, y khiến ta tức chết.”
“Muội nghe ngữ khí của tỷ ban nãy thì hình như vẫn chưa quên được tên tiểu tử kia.” Nha đầu lí lắc nhìn sư tỷ mình, cười trộm, nói: “Chẳng lẽ vị Trương công tử kia vẫn chưa đủ ân cần với tỷ sao?”
Toàn Trăn Dĩnh tức giận lườm sư muội của mình, phất tay áo khẽ đánh nàng ta một cái, bĩu môi. “Ngươi đừng có mà lời ngon tiếng ngọt. Mau cùng ta tới kinh đường tụng kinh, nếu đến trễ coi chừng công chúa sẽ trách tội.”
“Dạ dạ dạ…” Tiểu sư muội gật đầu lia lịa, vội vã kéo cánh tay Toàn Trăn Dĩnh, nịnh nọt. “Khó có dịp cùng Vĩnh sư thúc đến núi Chung Nam, bọn muội đều đặt hy vọng vào sư tỷ, nhất định phải giúp bọn muội lừa lấy ít mứt táo ở núi Chung Nam về, còn cả cách chế biến cơm Thanh Tinh[1] bí truyền kia nữa.”
[1] Cơm thanh tinh: Là một trong những món ăn truyền thống phổ biến vào thời Đường của các vùng Nghi Hưng, Lật Dương, Kim đan và Hoàn Nam ở Trung Quốc. Cơm Thanh Tinh được nhuộm đen bằng lá cây u phạn và thường được nấu vào ngày mồng Tám tháng Tư âm lịch hằng năm. (ND)
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT