Nàng ta là một cô nương tốt, nhưng y lại phụ lòng nàng ta… Y cúi đầu, những giọt nước mắt hổ thẹn tràn qua khóe mắt, lặng lẽ tuôn rơi. Toàn Trăn Dĩnh nhíu chặt đôi hàng lông mày nhìn y rơi lệ, cuối cùng cũng chỉ biết than nhẹ một tiếng, gượng cười. “Chàng đừng khóc, Thập Lục lang.”
Nói xong, chàng ta mở bàn tay vẫn nắm chặt từ lâu, để lộ ra một chiếc túi hương. Lý Ngọc Khê nháy mắt mấy cái, vội vàng lau nước mắt, nhìn chằm chằm chiếc túi hương được thêu rất cẩn thận, không kìm được hỏi: “Vật này… là để tặng ta sao?”
“Đương nhiên rồi!” Toàn Trăn Dĩnh mỉm cười, khẽ gẩy sợi dây buộc túi hương, nói nhỏ: “Một tín vật nhỏ do ta tự tay làm, chỉ mong có thể lưu lại chút nhớ nhung.”
Lý Ngọc Khê nghe tới đó thì vừa mừng vừa sợ. Hai người ở bên nhau lâu như vậy, y chưa một lần được Toàn Trăn Dĩnh tặng cho vật gì. Lúc này, y chỉ có thể ngây ngốc nhìn Toàn Trăn Dĩnh sau khi đã vuốt ngay ngắn sợi dây buộc túi hương rồi, bỗng nhiên quỳ một chân xuống đất, vừa buộc túi hương lên chiếc đai lưng của y vừa nhẹ nhàng than thở: “Chưa ngắm biển sâu, đâu biết nước. Núi Vu vừa tới, mới biết mây…[1]”
[1] Nguyên tác: Tằng kinh hương hải nan vi thúy. Trừ khước Vu sơn bất thị vân. Dịch nghĩa: Nếu đã ngắm biển canh rồi thì khó có thể gọi nơi khác là nước được. Nếu chưa lên núi Vu thì chưa gọi là đã nhìn thấy mây. Đây là hai câu thơ đầu trong bài thơ Ly tứ 4 (Nỗi nhớ khi xa cách 4) của Nguyên Chẩn (779-831, là một trong những nhà thơ nổi tiếng thời Trung Đường, Trung Quốc. Ông có quan niệm thơ ca hiện thực, rất gaanfguix với nhà thơ Bạch Cư Di, nên đương thời, người ta thường gọi tắt trường thơ của hai ông là Nguyên-Bạch). (ND)
Lý Ngọc Khê nghe thấy nàng ta ngâm thơ, nháy mắt như bị sét đánh, không thể cử động, cứ thế cúi đầu nhìn nàng ta chăm chăm, để mặc nàng ta thắt một nút đồng tâm trên sợi dây buộc túi hương bên hông mình.
“Xa dần hoa cỏ đó đây. Nửa phần tu đạo, nửa say duyên chàng[1]” Toàn Trăn Dĩnh ngẩng đầu, đôi mắt sáng trong của nàng ta chất chứa u sầu, nàng ta mấp máy môi, khẽ nói: “Thập Lục lang, xin chàng hãy luôn mang theo nó bên người, đừng bao giờ chê nó quá bé nhỏ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT