Khinh Phụng đang trốn dưới gầm giường nhỏ thấy được cảnh ấy thì vô cùng mừng rỡ. Chờ đến lúc trong điện đã vắng bóng người, nàng mới vui vẻ bò ra ngoài, chuẩn bị đi tìm Lý Hàm. Chẳng ngờ vì quá đắc ý nên không quan sát kĩ xung quanh, đúng lúc nàng đang cố bò qua bậu cửa cao thật là cao kia thì lại bị Vương nội thị đang đi gọi người vào dọn dẹp phát hiện ra.
“Ái chà, quả nhiên là có chồn.” Vương nội thị cười ha hả, quay sang nhìn Khinh Phụng, lại còn nhẹ nhàng vái nàng một cái. “Hôm nay ngươi đã làm được một chuyện thật là tốt đấy, Dương Hiền phi kia ấy mà, ôi...”
Hoàng Khinh Phụng nghe gã nói vậy thì khẽ nghiêng người, hai chân trước vẫn gác trên bậu cửa, nghiêng đầu ngẫm nghĩ. Nàng cũng không hiểu tại sao Vương nội thị lại nói như vậy, chẳng lẽ gã cũng nghĩ Dương Hiền phi không phải hạng người tốt đẹp gì sao? Hừ, đương nhiên Dương Hiền phi kia không phải là người tốt rồi, nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, đã là hoạn quan thì có được mấy tên là ngươi tốt đây? Khinh Phụng không thèm quan tâm đến gã nữa, vẫy đuôi một cái, giống như một làn khói chạy vụt đi.
Ha ha, lúc này bên cạnh Lý Hàm đã chẳng còn ai, giờ đến lượt nàng ra mặt rồi!
Khinh Phụng hả hê trong lòng, chạy thẳng đến hoa viên, tận dụng những giọt sương đọng trên tán lá tắm rửa một lượt, rồi mới quay về tẩm điện của mình thay xiêm y. Lúc này, Phi Loan ra ngoài gặp Lý Ngọc Khê vẫn chưa về, trong tẩm điện tối đen như mực không có lấy một bóng người, kẻ hầu người hạ đã bị hai nàng hạ cổ nên đã đi ngủ từ rất sớm rồi.
Khinh Phụng nhẹ nhàng thổi một cái vào giữa không trung, đèn trong điện lập tức được thắp sáng, từng cây nến đỏ thắp lên ngọn lửa lung linh, chiếc lò hương bằng vàng hình tứ giác giữa đại điện cũng tỏa ra mùi long não say đắm lòng người. Khinh Phụng vừa vui sướng ngân nga một khúc đồng dao vừa lật hòm, mở tủ lôi hết đống y phục của mình ra, cẩn thận chọn lựa.
Áo choàng vừa mềm mại lại mỏng manh như một làn khói nhẹ màu xanh, dải lụa khoác tay phải thướt tha như làn sương mỏng, váy thì càng phải rực rỡ như một đóa hoa thơm, tóc chưa chải được cũng chẳng sao, cứ buộc hững hờ sau lưng là được, như càng làm nổi bật dáng vẻ vừa biếng nhác vừa kiều diễm của một mỹ nhân vừa mới tắm xong. Lúc này, Khinh Phụng đang ngồi trước gương điểm phấn tô son, thỉnh thoảng lại tươi cười khoái chí. Sau khi chuẩn bị xong xuôi, nàng hôn chụt một cái lên tấm gương đồng rồi mới vội vã chạy ra khỏi điện, hăng hái bừng bừng đi gặp Lý Hàm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT