Nguyên tắc quan trọng nhất của việc tạo nghiệt là không được phép làm hại hài nhi! Hai người tuy là yêu tinh nhưng cũng sẽ không làm những chuyện tổn hao đạo hạnh như vậy. Sở dĩ năm đó mấy vị nương nương Hồ tộc của họ dám làm xằng làm bậy là vì có Nữ Oa nương nương ở phía sau chống lưng cho, nhưng còn các nàng thì sao? Chỉ vì các nàng đã ăn trộm Mị đan nên mới có được cơ hội xuống núi, từ sau khi đến thành Trường An từ ba năm trước đã không có chút tin tức nào từ “nhà mẹ đẻ” của mình rồi. Đến cả người phàm, khi con gái bị gả đến quận khác, cùng khoảng thời gian như vậy cũng đã có thể về thăm nhà dăm ba lần, huống chi thành Trường An này còn gần Ly Sơn như vậy.
Phi Loan hoảng hốt, còn Khinh Phụng thì dường như đã có tính toán trong lòng, nàng an ủi Phi Loan: “Muội đừng có hoảng, có lẽ chuyện này chỉ là đối sách của Vương Đức phi kia mà thôi, rốt cuộc có giữ được hài tử hay không vẫn phải chờ xem thế nào đã...”      
Hai người còn đang nói chuyện thì đột nhiên tai dựng cả lên, hình như các nàng nghe thấy có tiếng ồn ào mơ hồ truyền từ bên ngoài điện Tử Lan vào, sau đó lại có tiếng cung nữ vội vàng chạy vào trong điện. Hai nàng vội vàng vuốt lại vạt váy, vén rèm cẩm lên, khuôn mặt nhỏ nhắn có vẻ nghiêm trang, hỏi: “Có chuyện gì xảy ra?”
“Hồi bẩm hai vị mỹ nhân, Hoa thiểu giám của cục Cung Vi đến, nói trong cung có hồ yêu tác quái nên cần phải lục soát điện Tử Lan.” Khinh Phụng và Phi Loan vẫn chưa được tứ phong nên cung nữ chỉ có thể hồi đáp như vậy.
Khinh Phụng và Phi Loan lẳng lặng nhìn nhau, cùng sóng bước ra ngoài. Vừa ra đến bên ngoài, các nàng đã thấy bên ngoài điện có rất nhiều hoạn quan bao vây. Khinh Phụng nheo mắt nhìn ra xa, thấy tên hoạn quan dẫn đầu trông vô cùng tuấn tú, chỉ là khí chất có chút lạnh lùng băng lãnh, chẳng khác nào nứt ra từ một khối băng lạnh. Ngoại trừ khuyết điểm đó ra thì gã quả thực tuấn tú dị thường, bên dưới con mắt trái còn có một nốt ruồi màu xanh nhạt, nếu nhìn kĩ, người ta còn cảm thấy trong sự lạnh lùng của gã phảng phất một chút ma mị nữa.
Thế nhưng người trước mắt lại đích xác là một người phàm, còn là một hoạn quan bất nam bất nữ nữa. Đôi mắt Khinh Phụng hơi đảo qua, nàng không thể hiểu được tại sao từ trong đáy mắt của tên hoạn quan này lại ẩn chứa địch ý với các nàng. Dù sao thì các nàng cũng là những tiểu yêu tinh đã nuốt Mị đan, có thể khiến hoa gặp hoa nở, người gặp người yêu cơ mà. 
Khinh Phụng và Phi Loan tiến đến, khẽ hạ thấp người, cười thật ngọt ngào, khiến người khác nhìn họ đều cho rằng đó là một đôi tỷ muội xinh đẹp như hoa khiến người ta mê mẩn. “Hoàng Khinh Phụng, Hồ Phi Loan ra mắt Thiểu giám đại nhân!”
Vị thiểu giám mà hai tiểu yêu đang thi lễ lúc này chính là vị nội thị khét tiếng quyền cao chức trọng của cục Cung Vi, Hoa Vô Hoan, cũng chính là nhân vật thần bí đã xuất hiện trong cung điện nơi Đường Kính Tông Lý Trạm băng hà ba năm về trước. Lúc đó, Khinh Phụng và Phi Loan đều đang trốn trong tủ, không thấy rõ được gương mặt của Hoa Vô Hoan, cho nên không biết rằng tên hoạn quan đang đứng trước mặt mình đây lại có duyên phận sâu xa với mình như vậy.
“Ừm.” Thiểu giám Hoa Vô Hoan khẽ gật đầu một cái, gương mặt vẫn giữ nguyên vẻ băng lãnh thường ngày. “Đêm qua trong cung xuất hiện hồ yêu, vì sự an toàn của các vị quý nhân, thánh thượng hạ chỉ lục soát toàn bộ hậu cung, nếu có chỗ nào làm phiền, kính mong hai vị quý nhân lượng thứ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play