Sở Chu giả vờ bình tĩnh, tỏ vẻ kinh ngạc "Sao chị còn có thời gian để chú ý tới các video được edit vậy..."

Hạ Nam Phong dùng ngón tay vỗ nhẹ lên má mình "Bởi vì cô ấy rất nổi tiếng, ngày đó cô ấy cũng nằm trong hot search. Hình như các fans đều nói...... Đều nói cô ấy ghép CP nào là CP đó thành thật hết......"

"Điều này có nghĩa là gì?" đôi mắt ham học hỏi của Lâm Vũ Thanh chớp chớp "Có nghĩa là hai người bọn họ thật sự rất phù hợp với nhau sao?"

Hạ Nam Phong cũng mơ mơ màng màng "Tôi cũng không tìm hiểu kỹ, chắc là ý này đó."

Nhìn hai người nói chuyện qua lại với nhau, Sở Chu căng thẳng, tự an ủi bản thân ở trong lòng: Vẫn ổn, chị ấy chưa xem được video mới nhất của mình.

"Ồ, đúng rồi!" Hạ Nam Phong chợt nhớ ra điều gì đó, đột nhiên trở nên hưng phấn hẳn lên, vẻ mặt cười xấu xa mà nhìn Phó Tuân "Tôi nhìn Weibo của Tiễn Lan Chu thì thấy cô ấy có ra một video CP mới của anh Tuân và Tiểu Sở."

Sở Chu "......"

Tha cho tôi đi.

Phó Tuân vốn đang không tham gia cuộc trò chuyện, sau khi nghe được tên của, mới muộn màng tham gia "Cái gì?"

"Anh có muốn xem không? Cảm giác cũng không tệ lắm." Hạ Nam Phong đưa điện thoại qua.

Lâm Vũ Thanh cũng nghiêng người sang "Tôi cũng muốn xem."

"Í, tôi cũng muốn."

"Xem đi."

Chỉ một lát sau, tất cả mọi người đều tụ tập vào một chỗ, ngoại trừ Sở Chu.

"Ấy, đây không phải là cảnh quay ở trong bộ phim vương phi kia à? Là Tiểu Ngũ kìa." Lâm Vũ Thanh lẩm bẩm nói.

Mặt Phó Tuân vô cảm đánh giá "Cốt truyện còn rất thú vị."

Tân Di "Ôi, gay quá đi, là một trai thẳng, tôi có hơi không chịu nổi."

Tần Tiểu Lâu "Lợi hại quá."

- - Đây là kiểu pháp trường công khai xử tội gì thế!!!

Mẹ nó, vì sao vậy.

Sau vài phút, chắc hẳn là bọn họ đã xem xong rồi. Hạ Nam Phong ngẩng đầu lên nhìn Sở Chu uống trà với vẻ mặt không được tự nhiên, có ý tốt hỏi "Cậu không muốn xem sao?"

"Không cần không cần." Sở Chu từ chối "Tôi không có hứng thú lắm với cái này......"

Phó Tuân nghi hoặc mà sờ cằm "Nhưng tại sao cô ấy lại cảm thấy tôi và Sở Chu rất xứng đôi cơ chứ."

Hạ Nam Phong nhún vai "Không biết nữa, loại ghép đôi kiểu này hoàn toàn dựa vào ý thích của các cô ấy."

Phó Tuân ngồi lại, nhìn Sở Chu một cái, đột nhiên không nhịn được "phụt" một tiếng.

Sở Chu:???

"Xin lỗi." chút lạnh lùng cuối cùng ở trong mắt của Phó Tuân dường như đã tan đi, chỉ còn lại ý cười ào ạt "Tôi lại nghĩ đến con thỏ tinh ở trong video vừa rồi."

Sở Chu:......

"Chờ một chút." Hạ Nam Phong nhìn Sở Chu một hồi, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó "Cái tên Sở Chu và Tiễn Lan Chu, đều có chữ "Chu"......"

Trái tim Sở Chu nhảy vọt lên cổ họng.

"Người này sẽ không phải là fan của cậu chứ!" Hạ Nam Phong đưa ra kết luận.

Sở Chu thở dài nhẹ nhõm ở trong lòng, khôi phục sự bình tĩnh "Không rõ lắm, có khả năng là vậy."

Lâm Vũ Thanh ở bên cạnh dường như đã mở ra được cánh cửa dẫn tới một thế giới mới, lòng hiếu kỳ điên cuồng tăng lên, hắn chỉ vào người mình rồi chỉ vào Hạ Nam Phong "Chị xem xem còn có video gì về tôi không, giống như cái video rồi ấy."

"Có chứ." Hạ Nam Phong nhìn vào điện thoại một lần nữa "Danh sách đề cử ở phía dưới cái video vừa rồi có một cái, hình như là các cảnh quay ở trong bộ phim vương phi kia được cắt ghép biên tập lại, cậu cùng với Sở Chu......"

Hạ Nam Phong còn chưa kịp nhấn vào, điện thoại đã bị một bàn tay duỗi tới đột nhiên chặn lại. Ngẩng đầu lên thì thấy là sắc mặt nghiêm túc của Phó Tuân "Ăn cơm, cất điện thoại đi."

"Hả?" Hạ Nam Phong không thể hiểu nổi "Không phải vừa nãy anh còn xem với em rất vui vẻ sao!"

Vừa vặn lúc này người phục vụ bưng đồ ăn để lên bàn. Phó Tuân cầm đũa chọc chọc bát cơm, giọng nói nghiêm khắc trong trẻo vang lên "Đồ ăn tới rồi, đừng nói nhiều nữa."

Hạ Nam Phong không tình nguyện mà cầm đũa, trước khi gắp đồ ăn còn muốn nói chuyện Phó Tuân một chút, vì thế hỏi anh "Anh biết trong bảng xếp hạng CP của anh, CP nổi nhất là với ai không?"

"Ai?" Phó Tuân vừa uống trà vừa nhìn cô.

Hạ Nam Phong cười hì hì "Là anh Trì đó."

Phó Tuân đột nhiên bị sặc, ho khan mãnh liệt, khiến Sở Chu ở bên cạnh giật mình, sợ hãi mà vuốt lưng thuận khí cho anh "Thầy Phó, anh không sao chứ."

"Em nói là Phó Trì?" Phó Tuân có vẻ không thể chấp nhận được.

Sở Chu không rõ bọn họ đang nói về chuyện gì, chỉ nghe được một cái tên, vẻ mặt nghi hoặc "Phó Trì?"

Cậu biết cái tên này. Phó Trì lớn hơn Phó Tuân hai tuổi, là bạn tốt được Phó Tuân công nhận, hắn là ảnh đế trẻ tuổi nhất giới giải trí, đã tham gia rất nhiều bộ phim nổi tiếng và danh tiếng không tệ chút nào, hơn nữa gần đây hắn còn đầu tư với vai trò là nhà sản xuất, là một người đẹp trai có phong cách hoàn toàn khác với Phó Tuân. Nhưng bởi vì Phó Trì vẫn luôn đi theo phong cách cao sang của một người nghệ sĩ nhân dân mà mọi người không hiểu lắm, cho nên lưu lượng không được cao như Phó Tuân.

Hạ Nam Phong gật đầu "Đúng vậy, tên CP là cái gì ấy, Trì Tuân, song Phó, chồng chồng họ Phó......"

"Dừng lại." biểu cảm ghét bỏ của Phó Tuân lộ ra "Anh hơi buồn nôn."

Hạ Nam Phong nhìn anh một cái, nhỏ giọng nói thầm "Anh thật là, sao lúc được ghép CP với Sở Chu thì anh không buồn nôn như thế đi, có cái gì khác nhau sao...... Hừ, tiêu chuẩn kép."

Phó Tuân hơi nhíu mày, ấn đầu cô "Ăn cơm của em đi."

__________

Cơm nước xong, Sở Chu nhanh chóng tắm rửa rồi nằm ở trên giường, bắt đầu chơi điện thoại.

Cậu đăng nhập vào tài khoản chính trên Weibo, do dự một lúc, cuối cùng vẫn đi xem Weibo phòng làm việc của Phó Tuân, nhìn thấy ảnh mà cậu chụp đã được đăng lên hết rồi, trong bình luận tràn ngập đủ loại rắm cầu vồng. Cậu tắt bình luận đi rồi nhấn vào ảnh chụp để xem, không nhịn được mà tấm tắc khen "Mình chụp cũng đẹp quá đi mất! Mình lợi hại thật đấy."

Vì thế cậu tiện tay theo dõi Weibo phòng làm việc của Phó Tuân, nghĩ lại thì theo dõi cả Phó Tuân luôn, lại nghĩ lại, nên liền đi theo dõi tất cả mọi người tham gia chương trình lần này.

Chẳng được bao lâu, Sở Chu phát hiện Phó Tuân cũng đã theo dõi lại mình, không khỏi tò mò: Trước khi Phó Tuân đi ngủ thì cũng lướt Weibo sao?

Sau đó giây tiếp theo, cậu tải lại trang, phát hiện Phó Tuân đã cập nhật một bài viết mới về《 Trang Tử 》.

Sở Chu nhất thời không biết nên nói gì "......"

- - Anh là giáo viên ngữ văn hả? Phó Tuân.

Đột nhiên, cậu nhận được một tin nhắn trên Weibo, vậy mà lại là từ Phó Tuân.

[Phó Tuân: Cậu không phải là fan của tôi à? Tại sao bây giờ mới theo dõi Weibo của tôi.]

Sở Chu "...... Sao đến cả chuyện này mà anh cũng tính toán chi li thế!"

Cậu suy nghĩ tìm từ trả lời: [Những người thích lướt mạng thì đều có nick phụ hết, nick phụ nào của tôi cũng theo dõi thầy Phó mà!]

Cậu đợi một lát thì thấy khung thoại biến thành [đã đọc], sau đó thì không còn gì nữa.

...... Không sai, đây mới là phong cách của thầy Phó.

Sở Chu share lại bức ảnh mà mình đã chụp hộ cho Phó Tuân hôm nay, tùy tiện viết một cái caption công nghiệp rồi đóng Weibo. Đúng lúc cậu chuẩn bị ném điện thoại sang một bên rồi đi ngủ sớm một chút thì thông báo WeChat đột nhiên kêu lên, là tin nhắn của chị Tiểu Mạc.

[Chị Tiểu Mạc: Buổi ghi hình chương trình hôm nay như thế nào rồi?]

[Sở Chu: Vẫn tốt lắm.]

[Chị Tiểu Mạc: Chị đã nhận lời thử vai một bộ phim cho cậu rồi, sau khi quay xong chương trình này thì cậu đi thử đi.]

[Sở Chu: Thật sao!! Được!!]

Chị Tiểu Mạc đã gửi kịch bản sang, Sở Chu nhấn vào xem.

[Sở Chu: Thể loại kinh dị?]

Phim kinh dị ở trong nước lúc nào cũng dở tệ, Sở Chu vẫn luôn nghe nói như vậy.

[Chị Tiểu Mạc: Cậu xem đạo diễn đi.]

Sở Chu nhìn thấy tên của đạo diễn, đột nhiên giật mình tỉnh lại.

Đạo diễn là Vân Tú, tuy rằng có một cái tên rất nữ tính*¹, nhưng anh ta lại là một nam đạo diễn rất có danh tiếng, việc mà anh tagiỏi nhất là tạo ra những bộ phim có chất lượng cao với kinh phí ít tiền nhất, được người trong giới gọi là đạo diễn siêng năng và tiết kiệm nhất trong ngành, lại còn từng đạt được giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất nữa.

[Sở Chu: Đạo diễn Vân Tú vậy mà lại muốn quay phim thể loại kinh dị, vậy thì chắc chắn kịch bản sẽ không tệ đâu, tôi phải nghiên cứu cẩn thận mới được.]

[Chị Tiểu Mạc: Đạo diễn này thích tiết kiệm tài chính, cho nên rất thích dùng những diễn viên không nổi tiếng, nhưng phải có năng lực, cậu cố gắng nắm chắc lấy cơ hội này đi.]

[Sở Chu: Vâng!]

__________

Bên kia, lúc Phó Tuân cũng đang chuẩn bị ngủ thì WeChat lại có một tin nhắn mới.

[Phó Trì: Người anh em à! Cậu đang làm gì thế.]

Phó Tuân nhíu mày, trả lời: [Ngủ, biến đi.]

[Phó Trì: Tuần sau tôi sẽ quay lại thành phố B, cậu có tới gặp tôi không?]

[Phó Tuân: Cậu về làm gì?]

[Phó Trì: Đi giúp đạo diễn Tú chọn diễn viên, hihihi.]

Phó Tuân nhắm mắt lại là có thể tưởng tượng ra nụ cười ngu ngốc của Phó Trì, trả lời: [Được thôi, không phải là cậu muốn theo đuổi người ta sao, chúc cậu thất bại.]

[Phó Trì:??? Mẹ nó, cậu chính là ghen ghét với tôi.]

[Phó Tuân:?]

[Phó Trì: Cho dù cậu có giả vờ giả vịt ôm Đạo Đức Kinh cả ngày, thì cũng không thể thay đổi được sự thật rằng cậu là một tên độc thân cô đơn đâu.]

[Phó Tuân: Biến đi, tên ngốc.]

[Phó Trì: Phó Tuân vậy mà lại mắng chửi người ta, tôi sẽ chụp lại rồi đăng lên, như vậy thì hình tượng của cậu sẽ bị sụp đổ!]

[Phó Tuân: Chỉ mắng cậu thôi, đi soi lại xem mình có phải là người hay không trước đi, ngủ đây, biến đi.]

[Phó Trì: Đi con mẹ cậu!]

Sau đó, cho dù Phó Trì có gửi bao nhiêu tin nhắn đi nữa, thì Phó Tuân cũng không để ý tới, trực tiếp tắt điện thoại, ném sang một bên rồi ngủ.

$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$

Editor: YingTheBunny tại Wattpad.

*¹: Gốc của "nữ tính" là "tú khí" có thể hiểu là thanh nhã, nhưng theo ngữ cảnh thì tui sẽ để là nữ tính, nếu mấy bà mà không thích thì tui sẽ sửa lại nhá.

P/S: Còn chưa biết mình thích người ta mà anh Tuân đã ghen vớ ghen vẩn rồi 😏 Tác giả nhiều câu nên hỏi chấm nhưng lại chấm....tui chỉ sửa một số chỗ thôi, nếu ai phát hiện ra câu nào nên hỏi chấm thì bảo tui nhá.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play