Chương 3 Giản dị tự nhiên
Như thế nào là tổ chức phản diện?
Như này chính là tổ chức phản diện!
Loại nhà tư bản thất đức gì mới có thể làm ra chuyện mất lương tâm như vậy!
Chạy! Nhất định phải chạy!
Nhưng có một vấn đề lớn cần giải quyết trước khi trốn:
Hình tượng đồng diện bên ngoài rất thần bí, người khác cũng không biết cậu trông như thế nào, nhưng người của Thất phân hội khẳng định biết.
Thất phân hội chắc chắn sẽ không để cho người nắm quyền thứ hai tùy tiện rời đi. Hà Ngự nếu chạy trốn bị đuổi bắt đều là nhẹ, nói không chừng còn có thể biến thành đuổi giết. Cậu hiện tại mất trí nhớ, cũng không biết sử dụng thực lực như thế nào, trực tiếp chạy trốn chính là tìm đường chết.
Hà Ngự sờ sờ mặt mình, vô cùng đau đớn.
Bộ dạng cũng không giống kẻ ngốc, sao lại bị ông chủ lòng dạ hiểm độc dùng bánh nướng "lý tưởng" lừa dối chứ?
Vừa nghĩ đến đồng diện làm việc nhiều năm như vậy cho Thất phân hội mà một đồng tiền lương cũng không có, Hà Ngự liền đau lòng.
Đây mà là đại lão Hắc Ám giới à? Toàn bộ đều là nhi tử ngốc bạch ngọt vừa bị nhà tư bản lòng dạ hiểm độc lừa dối!
Sờ sờ, Hà Ngự bỗng nhiên cảm thấy không đúng lắm.
Cậu cầm chiếc gương lên. Ánh nắng bị mặt gương khúc xạ lên trên mặt Hà Ngự, cậu híp mắt lại, ở trên mặt mình thấy được mặt nạ cùng hoa văn màu vàng, như hoa văn chìm màu vàng kim.
Những đường vân này quá quen mắt. Hà Ngự cầm lấy di động, mở ra hình ảnh Khương Hiền gửi cho cậu.
Hoa văn trên mặt cậu bây giờ giống hệt hoa văn trên mặt nạ đồng!
Mặt nạ đồng vẫn luôn ở trên mặt cậu?
Hà Ngự thử tháo mặt nạ ra.
Đầu ngón tay cậu trượt dọc theo đường hoa văn, từ trán đến mi tâm, từ mắt trượt xuống khóe mắt, gương mặt, khóe môi, cằm...
Cậu nắm lấy một mảnh kim loại lạnh như băng.
Dưới càm hiện lên một nửa mặt nạ đồng trong suốt.
Trách không được cậu vẫn luôn không tìm được mặt nạ đồng mang tính biểu tượng này!
Hà Ngự muốn tháo mặt nạ xuống, vừa mới giơ tay lên, bỗng nhiên có cảm giác chấn động "Ong ong...", giống như có một cái chuông đồng thật lớn gõ vang ở trong cơ thể cậu vậy, chấn động đến lục phủ ngũ tạng từ đầu đến chân của cậu đều tê dại đến khó tả.
Hà Ngự phải nằm một lúc lâu mới bình tĩnh lại được.
Mặt nạ này không thể tháo ra!
Nếu tháo xuống thật vậy người sẽ không còn.
Hà Ngự đã hiểu. Đồng Diện vẫn đeo mặt nạ này, là bởi vì hắn ta không thể không đeo. Mặt nạ bằng đồng được sử dụng để bảo vệ cơ thể này.
Có lẽ, đây chính là lý do tại sao cậu lại xuyên thành đồng diện, vì sao đồng diện mạnh mẽ như vậy lại tự nhiên biến mất.
Có nên tiếp tục mạo hiểm ẩn núp trong Hội Thất Diện để khám phá bí mật này không?
Hà Ngự nghĩ đến cuộc sống ẩn núp hằng ngày.
...... Quên đi quên đi. Cậu chỉ là một người bình thường, nếu gặp phải một người quen thuộc đồng diện, với kỹ năng diễn xuất ít ỏi này sẽ bị người ta phát hiện trong vòng một phút! Hay là tiếp tục làm một con cá muối đi. Chạy sớm một chút thoải mái một chút.
Hà Ngự thở phào nhẹ nhõm, ngồi dậy, một lần nữa giơ tay đè mặt lại, trên da lại hiện ra hoa văn của mặt nạ đồng.
Vừa rồi, cậu hiểu được một ít cách dùng của tấm mặt nạ đồng này.
Nó có thể thay đổi các khuôn mặt hình dạng khác nhau.
Ngón tay Hà Ngự vuốt ve hoa văn, theo ánh sáng lưu động trên hoa văn, khuôn mặt trong gương cũng bắt đầu biến đổi. Rất nhanh liền biến thành một thanh niên mặt mày ôn hòa khác, lúc cười rộ lên gò má trái có một lúm đồng tiền nhỏ như ẩn như hiện. Đây là dáng vẻ kiếp trước của Hà Ngự.
Hà Ngự xoa xoa mặt, lại thay đổi bộ dáng.
Lại đổi một cái......
Lại đổi cái khác......
Đổi đi đổi lại, trời đã tối.
Đổi mặt chơi cũng vui lắm.
Hắn kiếp cậu dành tận một giờ để thay đổi khuôn mặt, mà chơi game thì chỉ có mười phút.
Hà Ngự lại xoa xoa mặt, biến trở về bộ dáng ban đầu.
Cậu dự định ngày mai ra khỏi tiểu khu sau sẽ đổi một khuôn mặt khác, sau đó quay lại Thất phân hội xem những người này còn có thể nhận ra mình hay không. Nếu không nhận ra, Cậu có thể lên kế hoạch chạy trốn.
Ngày hôm sau, Hà Ngự như bình thường đi ra ngoài, cùng một đám ngụy trang hàng xóm nhiệt tình, hàng xóm ngẫu nhiên gặp được chào hỏi, sau khi rời khỏi tiểu khu , cậu đi tiếp bảy, tám vòng nữa xác định phía sau mình không có người theo dõi, lại vào trung tâm thương mại mua hai bộ quần áo mới, thay xong quần áo sau đó lại đi thay đổi khuôn mặt, dạo tới dạo lui rồi trở về tiểu khu.
Hà Ngự Tiên mua bánh rán trái cây ở quầy xe đẩy nhỏ trước cửa tiểu khu.
Ừm...... ông chủ cho nguyên liệu không có nhiều như vậy, trước kia đều cho cậu thêm hai quả trứng!
Quả nhiên trước kia đó là ưu đãi thuộc hạ lấy lòng phó hội trưởng đúng không?
Hà Ngự mang theo bánh rán trái cây lại đi dạo một vòng trong tiểu khu, đặc biệt dạo một vòng trước mặt các nhân viên Thất phân hội.
Tốt lắm, không có ai phản ứng với cậu.
Hà Ngự rời khỏi tiểu khu, thuận tay ném túi giấy đã ăn xong bánh rán trái cây vào thùng rác, tìm một chỗ không có người thay quần áo và mặt, lại trở về tiểu khu.
Mỗi người đều mang theo nụ cười ấm áp thân thiện.
Tiểu khu Hạnh Phúc, hàng xóm hài hòa.
Xác nhận. Không ai trong số họ nhận ra cậu.
Sau khi Hà Ngự trở lại tiểu khu không bao lâu, chị Triệu ra ngoài mua thức ăn cũng đã trở lại. Cô ta cùng lão bản bán bánh rán trái cây, ông già đi bộ quanh, và bảo an tuần tra nhìn nhau với ánh mắt đầy ẩn ý, rồi về nhà bắt đầu nấu cơm.
Trong phòng bếp, một con rối đang điều khiển dụng cụ làm bếp, rửa rau, thái rau, khai hỏa, nấu cơm...
Đây là con rồi nấu ăn do chị Triệu chuyên môn luyện chế, cô ta cũng không biết nấu cơm đâu.
Lúc trước phát hiện đại nhân ăn mì ăn liền, cô ta thiếu chút nữa đã bị hù chết! Ngẫu sư Triệu trắng mặt nhanh chóng luyện chế con rối nấu ăn này, trong lòng cũng không khỏi bội phục. Đại nhân vật như Đồng Diện đại nhân, vì hoàn thành nhiệm vụ, lại còn có thể làm đến nước này! Ngụy trang thành người bình thường như này, tuyệt đối là thành công. Ai sẽ tin tưởng một thanh niên cả ngày ăn mì ăn liền, là người dậm chân một cái là có thể làm rung chuyển cả giới linh dị chứ?
Đồng Diện đại nhân có thể có thành tựu như vậy, cũng không phải tư nhiên mà có!
Trong phòng bếp vang lên leng keng, ngẫu sư Triệu cùng Quỷ Ảnh Tạ ngồi trên sô pha thảo luận với vẻ mặt nghiêm túc.
Hôm nay đại nhân lại rời khỏi tiểu khu, lúc đại nhân rời đi, trong tiểu khu có một người lạ tới, đi dạo một vòng, còn mua bánh rán trái cây ở quán nhỏ Lão Sài. Không biết có mục đích gì. "Quỷ Ảnh Tạ nói.
“ Cô không hành động lung tung chứ? "Ngẫu sư Triệu hỏi.
“ Tôi nào dám? Ở trong tiểu khu tôi cũng không đi theo, là ông chủ và bảo vệ Tiểu Trương nhìn thấy. Nếu chỉ là một tên trộm thì thôi đi, còn nếu có liên quan đến kế hoạch của đại nhân, mạng tôi sẽ không còn.”
Ngẫu sư Triệu gật đầu: "Thủ đoạn của đại nhân quỷ bí khó dò, tâm tư thâm trầm như biển. Người này, nói không chừng chính là đại nhân đưa tới, có lẽ sẽ có ích lợi gì đó.”
Quỷ Ảnh Tạ nghiêm túc nói: "Tôi hiểu!
Mấy ngày hôm trước, Đồng Diện đại nhân, người chưa bao giờ quan tâm đến chuyện gì bỗng nhiên bắt đầu sinh hoạt giống một người bình thường như vậy, thậm chí còn ăn mì ăn liền.
Bọn họ lúc ấy cũng không rõ vì sao Đồng Diện đại nhân lại làm ra chuyển biến đột ngột như vậy. Thế nhưng không quá vài ngày, trong tiểu khu liền xuất hiên một hắc ảnh quỷ bị thương nặng, hắc ảnh quỷ theo bản năng từ trong các khí tức cường đại ẩn dấu khắp nơi ở tiểu khu này, chọn chỗ nhìn như an toàn nhất ở nhà của Đồng diện đại nhân.
Sau đó, hắc ảnh quỷ nhỏ yếu vô dụng này liền rơi vào tay chị em Khương gia.
Bút tích của đại nhân đồng diện như linh dương treo sừng không dấu vết, chỉ là một hành động nho nhỏ, liền có được mối quan hệ với Khương Yến Quân của Cục Linh Sự! So với Đồng Diện đại nhân, bọn họ thật sự kém quá xa. Khó trách Đồng Diện đại nhân thà rằng tự mình hành động, cũng không cần bọn họ phụ trợ.
Nghĩ đến đây, Quỷ Ảnh Tạ không khỏi có chút sa sút.
Anh ta ở trong Thất phân hội cũng coi như là tinh anh có thể một mình đảm đương một phía, nguyên bản có chút ngạo khí. Kết quả sau khi đi tới làm thủ hạ của Đồng Diện đại nhân, mới phát hiện mình thậm chí ngay cả suy nghĩ của đại nhân cũng theo không kịp!
Đại nhân không bước chân ra khỏi nhà mà có thể làm ra kế hoạch an bài hoàn mỹ, anh ta thẳng đến khi kết quả xuất hiện mới có thể hiểu ra một hai phần chân ý.
Con rối trong bếp đã làm xong thức ăn.
Ngẫu sư Triệu cầm hộp cơm lên: "Tôi đi đưa cơm cho đại nhân trước. Đừng nản lòng. Đại nhân bây giờ còn không tín nhiệm chúng ta, cũng là năng lực của chúng ta quá kém. Kế tiếp chúng ta chỉ cần làm một việc, đó chính là phối hợp. Sớm muộn có một ngày, sẽ được đại nhân nhìn thấy!
Quỷ Ảnh Tạ nghiêm túc gật đầu: "Cô yên tâm! Tôi nhất định sẽ dốc sức phối hợp với đại nhân!”
Quỷ Ảnh Tạ thầm hạ quyết tâm. Nhất định phải hảo hảo đi theo Đồng Diện đại nhân!
Hắn dù sao cũng là người thứ 21 trên bảng truy nã của Cục Linh Sự! Làm sao có thể ngay cả làm trợ thủ cho Đồng Diện đại nhân cũng làm không tốt?!
Nhà bên cạnh.
Hà Ngự cho chị Triệu vào, nhưng không trực tiếp bảo cô ta trở về.
“Hiện tại có thể vận dụng bao nhiêu tiền? "Hà Ngự hỏi.
Sau khi chạy trốn thân phận này khẳng định không thể dùng nữa, tiền tồn tại trong thẻ của thân phận này cũng đều không dùng được. Nhưng cậu chắc chắn không trở về cuộc sống làm công ăn lương, cũng không có khả năng làm chút chuyện hình pháp kiếm tiền nhanh. Cho nên......
Tiền của nhà tư bản lòng dạ hiểm độc không cuốn thì phí!
“Tôi không rõ lắm, tài chính là lão Tạ quản, nếu ngài cần, tôi sẽ gọi anh ta tới ngay.” Chị Triệu nhanh chóng nói.
Cô ta là người phụ trách đứng thứ hai của nhiệm vụ ẩn núp này, Đồng Diện đại nhân là tổng phụ trách, bất quá hắn chỉ treo cái tên, cho tới bây giờ đều mặc kệ việc vặt. Những sự vụ lớn nhỏ này đều do ngẫu sư Triệu phụ trách tổng quản, tài chính thì giao cho quỷ ảnh Tạ, hai người giả làm vợ chồng, hành động rất thuận tiện.
Hà Ngự gật đầu: “Được.”
Không quá vài giây, Quỷ Ảnh Tạ vẻ mặt kích động đã tới.
Sản nghiệp của Thất phân hội không ít, nhưng chủ yếu mục đích không phải lợi nhuận, hơn nữa Hà Ngự yêu cầu chính là có thể ở trong vòng ba ngày đổi thành vàng, cái này tính ra, liền cũng không có bao nhiêu.
“ Có thể có bao nhiêu? "Hà Ngự hỏi.
“Thiếu không nhiều lắm liền được năm ngàn vạn.” Quỷ Ảnh Tạ vẻ mặt xấu hổ, cảm giác mình không làm tốt.
Người làm công Hà Ngự:...... Anh gọi như này là không có bao nhiêu?
Hiệp hội 7 điểm có tiền như vậy cũng không phát lương cho phó hội trưởng!
“ Đổi hết thành vàng, mau chóng. "Hà Ngự nói.
Chuyển tiền qua tài khoản dễ dàng bị theo dõi, tiền giấy lại thể tích quá lớn, vẫn là vàng tốt hơn, dù sao có nặng hơn nữa cậu cũng xách được, nhiều nhất lúc đi lại suy nghĩ một chút về khối lượng đồ đạc. Cậu lúc trước thử qua, chính mình hiện tại tay không xách tủ lạnh hoàn toàn không có vấn đề.
Quỷ Ảnh Tạ do dự một chút, hỏi: "Đồng Diện đại nhân, xin hỏi ngài là cần dùng vàng, hay là muốn không thể truy tra nguồn gốc tài chính?"
Hà Ngự nhướng mày, ý bảo anh ta tiếp tục.
Quỷ Ảnh Tạ nhận được ám chỉ, hưng phấn hẳn lên: "Tôi có thể làm cho số tiền này không ai có thể tìm thấy, ngay cả chính tôi cũng không tìm được!"
Hà Ngự để cho anh ta thử xem, một nửa đổi thành vàng, một nửa xử lý thành tài chính không thể theo dõi.
Quỷ Ảnh Tạ cao hứng muốn chết, Đồng Diện đại nhân bắt đầu dùng đến anh ta rồi!
Thừa dịp Quỷ Ảnh Tạ bận rộn hai ngày nay, Hà Ngự lại cho Khương Hiền phát tin tức, hướng cậu ta hỏi thăm một ít kiến thức của thế giới linh dị.
Thiếu niên trung nhị quanh năm bị chị mình áp chế, mừng rỡ khi có một người cần mình chỉ điểm, hung hăng thỏa mãn dục vọng được làm lão đại đi chỉ điểm người khác.
Hà Ngự hỏi cậu ta làm sao trở thành trừ linh sư, Khương Hiền "Đang nhập vào..." nửa ngày, đánh ra một câu:
“ Anh muốn trở thành trừ linh sư?”
“Tốt nhất là không nên.”
“Giữa các sự vật linh dị tồn tại lực hấp dẫn nhìn không thấy sờ không được. Nếu anh vẫn là người bình thường, đời này chưa chắc có thể gặp được mấy sự kiện linh dị. Nhưng nếu anh trở thành trừ linh sư, vậy tần suất sẽ cao hơn.”
“Có chút sự kiện linh dị sẽ chết người.”
Khương Hiền không muốn nói, Hà Ngự đành phải tự mình tìm tòi.
Cậu cũng muốn làm người bình thường, làm sao được khi mà cậu xuyên vào nhân vật phản diện cơ chứ.
Nhưng, có thể mở đặc hiệu thân thể người cũng rất tốt.
Lúc chị em hai người đánh quái trên người toát ra linh lực màu lam nhạt đặc biệt đẹp trai, ai lúc còn trẻ chưa từng ảo tưởng trung nhị chứ?
Không biết linh lực của đồng diện là dạng gì. Hà Ngự chờ mong xoa xoa tay, bắt đầu nghiên cứu làm thế nào để phóng thích linh lực.
Một ngày trôi qua, Hà Ngự ngồi ở trên ghế ngẩn người, mặt trời chiều ngoài cửa sổ kéo ra bóng dáng thật dài cho hắn, Hà Ngự nhìn bóng dáng, cảm thấy đặc biệt ưu thương.
Sờ soạng nửa ngày cũng không có phóng thích ra đồng diện linh lực, dùng đại lão thân thể nhưng không sử dụng được sức mạnh, thiên phú của cậu kém như vậy sao? Hà Ngự có chút uể oải.
Chẳng lẽ đổi hồn thì không dùng được?
Đang uể oải, Hà Ngự đột nhiên phát hiện cái bóng của cậu không thích hợp lắm.
Cái bóng của cậu...... Hình như có thêm một mảnh nhỏ?
Hà Ngự đứng lên, cái bóng cũng đứng lên. Hà Ngự giật giật cánh tay, cái bóng cũng giật giật cánh tay. Hà Ngự ỷ vào thể chất đồng diện tốt, một chân lộn nhào 360 độ sau đó tiếp đó xoay tròn.
Cái bóng... cái bóng cố gắng bám theo.
Hà Ngự cứng đờ.
Bóng của cậu có thêm một cái bóng ma chậm nửa nhịp!
Không phải nói không thành vấn đề sao?! Người của Cục Linh Sự không đáng tin!
Có thể là biết mình bị phát hiện, Ảnh Tử cũng không trốn, trực tiếp từ trên mặt đất đứng lên, Ảnh Tử chân liền với Hà Ngự, sau khi đứng lên cơ hồ là dán sát vào Hà Ngự.
Hà Ngự:...
Aaaaaaaaa!
Cậu một quyền nện xuống!
Bóng dáng ngửa mặt ngã xuống.
Hả?
Các đòn tấn công vật lý của cậu có hiệu quả với quỷ quái sao?