Một tô gạo cũng không rửa, đổ toàn bộ vào nồi, bột phấn trắng bên ngài xác gạo tản ra, lập tức một nồi nước chuyển thành màu trắng sữa.
Gạo đã đổ vào nồi tuyệt đối không có khả năng lại vớt lên, lồng ngực Vương Xuân Hoa đau đớn từng trận, tàn nhẫn vỗ đùi gào một tiếng, “Vợ thằng ba, cô tìm đường chết có phải hay không!”
Tôn Thu Nguyệt ngượng ngùng cười, “Mẹ, không phải là con sợ Bảo Kiệt bị đói sao, nó chính là cháu trai ruột của mẹ mà.”
Cô ta sợ Vương Xuân Hoa lải nhải, đem con trai đang khóc lóc nước mũi nước mắt tèm lem đẩy đi qua, “Mẹ xem, mẹ cũng không đành lòng nhìn cháu trai ngoan của mẹ bị đói phải không!”
“Bà nội, đói, đói.”
Lục Bảo Kiệt như là nghe hiểu, khi bị mẹ ruột xô đẩy thì khóc chạy qua ôm lấy đùi của bà nội.
Vương Xuân Hoa cũng đau lòng cháu trai ngoan, đứa cháu trai ngoan này của bà ta từ khi ra đời cùng nhà người khác không giống nhau, trắng trẻo mập mạp, vừa nhìn đã cảm thấy là có phúc khí.
Bà ta cũng không nghĩ xem Tôn Thu Nguyệt sau khi gả đến Lục gia lúc nào cũng lười biếng, thường xuyên ăn vụng, từ khi mang thai miệng chưa từng ngừng lại, so với con dâu nhà người khác mang thai còn phải mặt dán xuống đất lưng hướng lên trời mà làm việc, cô ta thì mỗi ngày lười biếng ăn vụng, sinh đứa trẻ ra có thể không lớn hơn một vòng so với người khác sao.
Thừa dịp con trai lôi kéo mẹ chồng, Tôn Thu Nguyệt trộm cầm lấy cái muỗng ở trong nồi nhanh chóng quấy vài cái, sau đó đậy nắp nồi lên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play