Đứa con cả còn chưa nói xong, Vương Xuân Hoa liền cắm vào một câu: “Anh cả con nói đúng, Mỹ Vân chính là em gái ruột của con, mẹ cất chút lương thực cho nó thì có làm sao..."
Lục Vệ Tinh cũng không muốn cãi nhau với mẹ mình, chuyển hướng sang nói với anh cả. 
“Anh cả, anh giả vờ làm người tốt cái gì, anh nếu là muốn tiết kiệm lương thực để cho em gái ăn, vậy thì lấy đồ ăn của chính mình để lại, tôi thấy so với người khác anh ăn còn nhiều hơn.”
Lục Vệ Đông vỗ mạnh lên bàn, bát đũa trên bàn rung mấy cái, anh ta đen mặt nói: “Chú ba!”
Lục Vệ Tinh nói thầm vài câu, nói anh ta chỉ biết vỗ cái bàn, “Vốn dĩ chính là như vậy, em gái đều ăn lương thực trong huyện thành, như thế nào lại trở về lấy lương thực của anh trai, đổi lại là ai cũng không vui, nó lại không phải không có cơm ăn.”
Vương Xuân Hoa tức giận trực tiếp cho anh ta một cái tát.
Lục Vệ Tinh thiếu chút nữa nhảy dựng lên, “Mẹ như thế nào lại đánh người!”
Vương Xuân Hoa gào lên, “Tao liền đánh mày đánh chết đứa con bất hiếu này.”
Tôn Thu Nguyệt cũng không nghĩ tới mẹ chồng sẽ bởi vì việc của cô em chồng mà làm ầm ĩ như vậy, cô ta cũng đau lòng chồng mình bị đánh, đặt mạnh đôi đũa lên bàn

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play