Tôn Thu Nguyệt cố ý lấy lòng mẹ chồng, nâng cao giọng âm dương quái khí mà nói một câu, “Đã trở lại, chúng tôi còn tưởng rằng hai người ăn ở bên ngoài đấy.”
Cảm giác đầu tiên của Lục Vệ Quốc chính là cô ta cố ý kiếm chuyện, chính là ghét bỏ bọn họ trở về muộn, không nói đến việc cơm tối còn chưa nấu xong, hôm nay cũng không phải đến lượt Lý Tĩnh nấu cơm.
Lục Vệ Quốc ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng nhìn qua cô ta, Tôn Thu Nguyệt bỗng nhiên cảm thấy phía sau lưng có chút lạnh, cô ta bĩu môi, quay đầu nhìn lại, thấy hắn không nhìn mình, phảng phất vừa rồi đều là ảo giác của cô ta.
Thầm mắng một câu gặp quỷ, cô ta lầm bầm đi vào trong phòng.
Lục Vệ Quốc trên người ướt nhẹp khó chịu, ba bước làm hai bước đi vào trong phòng mình.
Trần Mỹ Lệ mới từ trong phòng đi ra, bưng cái chậu bên trong đều là quần áo bẩn của con cô ta.
Cô ta nhìn thoáng qua thân ảnh của Lý Tĩnh, bỗng nhiên đi tới ngăn cô lại nhiệt tình hỏi. 
“Vợ chú hai, công việc làm xong rồi sao?”
Gai trên người Lý Tĩnh đều dựng thẳng lên, cô cứng đờ cười cười, nhìn quần áo trong tay cô ta biết rõ cố hỏi: “Còn không có đâu, chị dâu có việc gì sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play