“Bà cần thánh vật của Thần Mặt trời để làm gì?” 

Cale hỏi bà ta một câu hỏi khác. Cậu có thể thấy Phó Tháp Chủ đang run lên trong khiếp sợ, bà ta lắc đầu nguầy nguậy. 

“Tôi, tôi không biết nữa, thưa ngài. Tháp Chủ chỉ nói rằng bản thân đã bỏ rất nhiều thời gian để tìm kiếm thánh vật vì ngài ấy cần đến nó.” 

Metelona khẽ giật mình, bà dừng lại giữa chừng sau khi cảm nhận được ánh mắt sắc lạnh của Cale trước khi tiếp tục nói trong cơn tuyệt vọng. 

“Tôi không hoàn toàn chắc chắn, nhưng tôi nhớ Tháp Chủ có từng nói rằng những tia sáng ‘thật’ cần phải biến mất.” 

‘Tia sáng thật?’ 

Cale nghĩ về thánh vật của Thần Mặt trời mà cậu đang mang theo bên mình. 

Sự Kết tội của Mặt Trời.
Chiếc gương nhỏ gọn đó có thật là “ánh sáng thực sự”, không?
Tuy nhiên, Cale đã nghe rất rõ từng lời của Phó Tháp Chủ. Cậu tiến đến gần bà ta hơn một chút và bình tĩnh hỏi. 

“Những tia sáng?” 

Không phải một, mà là nhiều tia sáng. 

Metelona gật đầu. Cale nhíu mày một lần nữa khi cậu nhận được câu trả lời ấy từ bà ta.

“Vâng thưa ngài. thánh vật và những người được Thần Mặt trời ban cho sức mạnh.” 

Sự Kết tội của Mặt trời và bán Thánh tử Jack. 

Cale vừa cau mày vừa bắt đầu lắp ghép từng mảnh manh mối rời rạc mà cậu có được lại với nhau để ngăn bản thân phát ra tiếng thở gấp. 

Cậu cảm thấy mình sẽ không nhịn được mà cười phá lên nếu không làm như vậy. 

Trong khi đó, chỉ có duy nhất một người bị cái cau mày đó của cậu làm cho khiếp sợ.
Phó Tháp Chủ nhanh chóng tiếp lời. 

“Đấy là lý do chúng tôi bắt giữ Thánh tử và Thánh nữ, tất cả để nhằm tìm ra tung tích của thánh vật. Nhưng không may là chúng tôi không thể bắt được bọn họ vì cả hai người đều đã trốn thoát thành công. Tất nhiên, tư lệnh Cale, ngài đã bắt được Thánh tử Jack-” 

“Gượm đã-” 

Cale cắt ngang Metelona. 

‘… Thánh tử và Thánh nữ? 

Cả hai người họ ư? 

Nhưng một người chỉ là bán Thánh tử sở hữu mỗi năng lực chữa trị, còn người kia thì là đồ giả, thậm chí còn không có bất kỳ năng lực thần thánh nào, không phải sao?’ 

Vào khoảnh khắc đó. 

“Ha.”

Ai đó vừa thở hắt ra. 

Cale quay đầu lại. 

Chính là Vương Thái tử Alberu. Anh mở lời ngay khi chạm mắt với Cale và tiếp tục nói bằng chất giọng cực kì trầm thấp kia. 

“Ta có biết một chút về Thần Mặt trời.” 

Đó là bởi vì một phần tư bên trong anh ấy là Dark Elf. 

Nó cũng chính là do anh là Vương Thái tử của Hoàng tộc Crossman, người được cho là đã nhận được sự phù hộ của Thần Mặt trời. 

Anh biết khá nhiều về giáo lý của Thần Mặt trời, vị thần vừa là kẻ thù vừa là nguồn ban phước lành đến cho gia tộc anh. 

Nhưng những hiểu biết về Thần Mặt trời của anh chủ yếu vẫn đến từ việc anh là một Dark Elf. Giáo đoàn Thần Mặt trời là kẻ thù lớn nhất mà Dark Elf cần phải né tránh. 

“Thần Mặt trời luôn nói rằng hãy đánh bại bóng tối. Giáo đoàn sẽ phù hợp hơn tất thảy vì họ tập trung vào các cuộc thập tự chinh hơn là chữa lành. Vậy nên Thần Mặt trời vẫn luôn truyền dạy cho các tín đồ của mình rằng hãy tiêu diệt những sinh vật sống mang thuộc tính bóng tối. Đồng thời ngài ấy cũng chia sẻ sức mạnh của mình cho những đứa trẻ có thể làm theo ý muốn của ngài.” 

Cale rùng mình. 

‘Chẳng lẽ?’ 

“Trong trường hợp đó, khả năng thánh vật của Thần Mặt trời thực chất là một loại vũ khí là rất cao.” 

Cặp song sinh Thần Mặt trời. 

Một bán Thánh tử không thể sử dụng bất kì loại vũ khí nào mà chỉ có Thánh lực. Tiếp đến là Hannah, người không có bất kỳ Thánh lực nào nhưng lại sở hữu thiên phú để biến mình trở thành bậc thầy kiếm thuật.
Một người có sức mạnh của Thần Mặt trời, trong khi người kia lại có năng lực trở thành một chiến binh. 

“Ha.” 

Cale vô thức bật cười.
Cậu nghĩ về chiếc gương nhỏ gọn đang nằm trong túi. 

‘Cũng phải, ‘Sự kết tội’ là một cái tên phù hợp cho vũ khí hơn.’ 

Cale cuối cùng cũng nhận ra. 

“Cả hai người họ đều là thật.” 

Hannah và Jack. 

Cặp song sinh đã luôn là “hàng thật” ngay từ ban đầu. 

‘Và cả Tháp Chủ, Lich, đều cố gắng loại bỏ thánh vật cùng cặp song sinh của Thần Mặt trời.’ 

Hình ảnh ấy đã được vẽ ra trong đầu cậu. 

Cale đứng dậy, cậu không còn gì để bàn luận thêm với Metelona nữa. Cậu gật đầu về phía Rồng cổ đại Eruhaben, ông ra hiệu bằng mắt rằng mình sẽ ở đây thêm một chút nữa trước khi đưa ra câu hỏi cuối cùng cho Metelona.

“Bà có biết gì về kế hoạch dành cho Đại Ngàn không?” 

Phó Tháp Chủ dao động và bắt đầu chia sẻ những gì bà ta biết. Nội dung chính của nó tập trung vào việc chinh phục Đại Ngàn.

‘Tình hình hiện tại của Đại Ngàn khác xa so với những dự định ban đầu của Đế quốc.’ 

Rất có khả năng là Hoàng tử hoặc Tháp Chủ đã trở về thủ đô và ban một mệnh lệnh mới cho lực lượng của Đế quốc trong Đại Ngàn. 

“Về điều đó, tôi chịu trách nhiệm bên phía Vương quốc Whipper, trong khi Tháp Chủ cùng Điện hạ thì tự mình kiểm soát các vấn đề liên quan đến Đại Ngàn. Tôi cũng biết đôi chút về kế hoạch này, nhưng không có bất kì chi tiết cụ thể nào về nó.” 

Phó Tháp Chủ quan sát thấy Cale gật đầu rồi quay người đi sau khi nghe câu trả lời ấy của bà.

“Haa.” 

Bà cảm thấy áp lực dần biến mất giây phút cậu làm như vậy, nó cho phép bà ta lấy lại hơi thở của mình. 

“Hộc, hộc.” 

Metelona nhận thức được rõ ràng hoàn cảnh hiện tại của bản thân, bà vẫn cảm thấy sợ hãi trong khi giương mắt nhìn Cale rời khỏi căn lều với cậu Dark Elf và Choi Han mặc cho cái áp lực ngột ngạt đó không còn bủa vây bà nữa. 

Mặt khác, Cale đã đến rìa của Khu vực 8 cùng những người khác. Trước mắt cậu là cảnh tượng một lượng lớn các chiến binh đứng tại đó đang nhìn chằm chằm vào lũ Golem. 

“Họ bảo rằng Đế quốc có thể phát hiện ra chúng ta nếu ta tiến quá gần tới Khu vực 7.” 

Cale gật đầu trước thông báo của Choi Han và quay đầu về phía Alberu. 

“Chừng này đã đủ chưa?” 

“Giọng điệu của cậu đối với ta càng ngày càng trở nên thiếu tôn trọng đấy tên khốn.” 

Alberu tạm bỏ qua sự vô lễ của Cale, anh nhảy lên cây và quan sát một con Golem. Cale nhìn Alberu thoăn thoắt trèo lên cái cây với một biểu cảm kỳ quặc. 

‘Anh ta thật sự giống một Dark Elf.’ 

Anh trông như một Elf thực thụ trong khi thực hiện việc mà Cale biết rõ cậu sẽ không thể nào làm được. 

‘Mình đoán là mình có thể tận dụng anh ta trên chiến trường trong tương lai.’

Cale, người đang suy nghĩ về điều mà bất cứ ai nhìn vào cũng sẽ cho rằng nó cực kỳ thiếu tôn trọng, chạm mắt với Alberu. 

“Có chuyện gì?” 

“Cale, cậu- làm thế quái nào mà cậu có thể phá hủy được thứ đó vậy?” 

Alberu thấy Cale nhếch mép trước câu hỏi ấy. 

Nó khiến anh phải hồi tưởng lại những lời người dì Dark Elf, Tasha, từng nói với anh trước đây.

‘… Tuyệt vọng đen, ta không nghĩ rằng thứ kinh khủng đó còn có thể một lần nữa xuất hiện trên thế giới này. Họ nói rằng việc thanh lọc nó là khả thi nhưng… Ta không tự tin lắm, bởi chính bản thân ta chưa từng thực hiện nó bao giờ, và vì nó chỉ được ghi chép lại trong lịch sử của chúng ta mà thôi.” 

Tasha thoáng do dự trước khi hướng mắt đến Alberu và thêm vào. 

‘Có thật là thiếu gia Cale đã thanh lọc thứ đó cùng với tử mana không? Một con người có khả năng làm được điều đó sao?’ 

Tasha hỏi cùng vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. 

Alberu cũng nhớ lại lời mà một số quý tộc đã nói cho anh nghe trước khi đặt chân đến nơi đây. Mọi thứ về Đế quốc và Hắc thuật đều được tiết lộ trước cho họ, trước cả khi Alberu đưa ra lời tuyên bố. 

‘Điện hạ, chẳng phải ngài đang đặt quá nhiều trách nhiệm lên vai Tư lệnh Cale Henituse rồi sao?’
‘Nếu đúng như ngài nói, thiếu gia Cale thật sự đã tiết lộ toàn bộ những điều này, và hiện còn đang chiến đấu trong đội tiên phong của cuộc chiến kia, vậy thì chỉ một mình cậu ấy thực hiện tất cả những việc đó liệu có ổn không?’ 

Các quý tộc của Vương quốc Roan cuối cùng cũng thấy được dòng chảy của trận chiến đang dần thay đổi nhờ vào Cale cũng như những nền tảng của lục địa. 

Nhất là khi họ có hay biết việc Cale đã phát hiện ra Hắc thuật và bắt đầu phản ứng với nó như thế nào. Những điều này vốn là bất khả thi, nên dường như nó càng khó tin hơn. 

Từ đó dẫn đến sự gia tăng trong những quý tộc có liên quan. Tất cả đều xuất phát từ sự cảnh giác của họ đối với một thứ đặc biệt mà chỉ mình Cale có, còn họ thì không .
Một người chắc chắn sẽ luôn tỏ ra sợ hãi trước những điều cực kỳ choáng ngợp. 

Vương Thái tử nhìn con Golem chăm chú trong khi những lời nói của Tasha và các quý tộc trôi nổi qua tâm trí của anh. 

‘Cậu ta đã một mình loại bỏ nó ư?’ 

Anh biết về sức mạnh khủng khiếp của lũ Golem dưới tư cách là một Dark Elf của anh.
Anh chỉ có một điều duy nhất để nói với Cale, người đã chiến đấu chống lại lũ quái vật này mà thôi. 

“Ngu ngốc.” 

“Sao cơ?” 

Cale không nhịn được mà hỏi lại ngay lập tức. 

‘Cái quái gì vậy?’ 

Đồng thời, Raon cũng chen vào cuộc đối thoại trong khoảnh khắc đó. Con rồng tàng hình vẫn luôn giữ im lặng từ nãy lên tiếng trở lại. 

– Vương Thái tử nói đúng đấy! 

‘Gì chứ?’ 

“Tên khốn ngu ngốc chết tiệt.” 

“… Vâng?” 

Hai mũi tên trúng một đích. 

Cale mang một biểu cảm bối rối trên khuôn mặt của mình, nhưng Vương Thái tử thì đang rất nghiêm túc.

Điều mà những kẻ khao khát quyền lực trân trọng nhất là gì? 

Chính là mạng sống của chúng. 

Chúng mong muốn một cuộc sống lâu dài đắm chìm trong quyền lực. 

Vị Vương Thái tử chia sẻ cảm nghĩ chân thật của anh với Cale, hiện đang mang khuôn mặt nhợt nhạt. 

“Cậu là kẻ điên nhất.” 

“Sao vậy chứ? Anh à?” 

Alberu chỉ phớt lờ Cale và quay đi. 

“Choi Han.” 

“Vâng, thưa ngài.” 

“Hẳn là cậu đã phải chịu đựng kha khá rồi.” 

“Cảm ơn ngài rất nhiều.” 

Choi Han kính cẩn cúi đầu. 

‘Cái quái? 

Họ thảo luận nhảm nhí gì khi không có mình thế?’ 

Cale hướng mắt về phía Alberu với biểu cảm đầy kinh ngạc, nhưng Alberu đã nhảy khỏi cây tự lúc nào và vỗ vào vai Cale, anh nói tiếp. 

“Hãy làm việc chăm chỉ. Nếu không, ta sẽ phong cậu lên làm Thủ tướng hoặc Chủ tịch hội đồng quý tộc đấy.” 

‘Anh ta vừa nói cái thứ khủng khiếp gì vậy!’ 

Cuộc sống buông thả ở tuổi ba mươi đến năm mươi của cậu sẽ biến thành cát bụi nếu cậu trở thành Thủ tướng. 

Và cậu sẽ phải làm việc cho tới khi chết vì tuổi già nếu trở thành Chủ tịch hội đồng. 

‘Sao lại có vị hoàng tử ác độc đến nhường này chứ?!’ 

Cale nhìn về phía vị Vương Thái tử với ánh mắt như muốn nói rằng cậu đã sẵn sàng để hét lên. Alberu vẫn không ngừng nói, như thể anh biết rõ Cale đang nghĩ gì. 

“Tuy vậy, em trai bé nhỏ ạ, ta đã hứa rằng danh dự là sẽ để em có được cuộc sống buông thả của mình nếu như có thể hoàn thành mọi thứ thật xuất sắc.” 

“Anh à, anh thật sự biết cách lựa lời, nói một điều vừa mạnh mẽ vừa thông thái như mặt trời trên trời cao như thế.” 

Alberu lắc đầu sau khi nghe Cale chuyển lời châm chọc sang nịnh hót trong phút chốc. Anh hồi tưởng lại một trong những câu hỏi của cấp dưới của mình. 

‘Điện hạ, ngài không e sợ sức mạnh của Tư lệnh Cale Henituse sao?’ 

‘Tại sao ta lại phải sợ?’ 

Khóe môi của Alberu, bị che đi bởi tấm khăn, dần dần nhếch cao.
Anh không phải là người như thế.

“Có vẻ như đã đến lúc ta phải trở về rồi.”

Alberu bình tĩnh thêm vào sau khi trông thấy ánh mắt Cale đang hướng về mỗi mình anh. 

“Ta cũng cần phải tung đòn chứ.” 

“… Thượng lộ bình an, chắc vậy.” 

“Cậu thật sự nói chuyện như một tên khốn say xỉn đấy.”

Alberu khẽ lắc đầu, rồi anh dùng thiết bị dịch chuyển ma thuật để đi đến nơi đáng ra anh phải tới từ đầu. 

Anh cần tiến về Lâu đài Maple của Vương quốc Whipper.
Tối nay. Lời tuyên bố của Alberu cùng các nhà lãnh đạo tương ứng của những Vương quốc khác sẽ làm rung chuyển cả lục địa tối hôm nay. 

*** 

Màn đêm tối mịt. 

Cả ánh trăng lẫn các vì sao đều không thể nào len lỏi qua những tán cây của Đại Ngàn. 

Có thể nghe thấy giọng nói của một người vang lên thông qua một thiết bị liên lạc hình ảnh nhỏ. 

– Cả Vương quốc Roan, Vương quốc Breck, Vương quốc Whipper, cùng với ba Vương quốc của lục địa phương Bắc đều tuyên bố rằng Hắc thuật đã trỗi dậy tại lục địa phía Tây và rằng chúng tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để tiêu diệt nó thêm một lần nữa. 

Cale mau chóng tắt thiết bị liên lạc đi ngay khi Alberu vừa dứt lời. Cale nghe thấy giọng nói của Raon vang lên trong tâm trí mình. 

– Nhân loại, đến lượt chúng ta rồi chứ? 

Cậu quan sát xung quanh. 

Số lượng chiến binh không nhiều. 

Cậu chỉ thấy Tasha, một vài Dark Elf có làn da tối như đêm đen, Rosalyn, Nữ Vương Litana, Choi Han, Eruhaben và Mary. 

Ràooooooooo- Ràoooo 

Cale đang đứng bên cạnh con sông cắt ngang qua Đại Ngàn, cậu bắt đầu lên tiếng. 

“Bắt đầu thôi.” 

Chính vào thời điểm đó. 

Các Dark Elf và Litana đều đồng loạt quay đầu về phía Eruhaben.
Ông là người mà Cale đã bất ngờ mang theo cùng với cậu. 

Các Dark Elf siết chặt nắm đấm trong khi đồng tử của họ không ngừng run rẩy. Litana tỏ ra đầy thắc mắc trước khung cảnh ấy. 

Trước đây, cô đã từng được giới thiệu rằng đây là hiệp sĩ hộ vệ của Cale tại buổi họp mặt của bốn vương quốc và một bộ tộc. Vậy nhưng, lần này Cale lại nói khác về con người này.

‘Ông ta là một pháp sư.’ 

Ông là người có sức mạnh vượt xa hơn cả cấp bậc của Rosalyn, một pháp sư thượng cấp. 

Mái tóc vàng trắng của ông vẫn tỏa sáng ngay cả trong đêm tối. 

Eruhaben cử động tay. 

Bụi vàng nhanh chóng bao quanh cả hội. 

Tất cả bọn họ cùng biết mất ngay sau hành động đó. 

Rosalyn nói cùng với biểu cảm thoải mái trên khuôn mặt. 

“Tôi sẽ đợi ngài.”

Cô thoáng nghe thấy tiếng gió thổi ở giây phút cô thốt lên lời tạm biệt. 

Sột soạt- 

Đó là âm thanh những người trong nhóm bắt đầu di chuyển. 

Không lý nào họ lại phải sử dụng con đường khó khăn hơn ở dưới nước khi mà giờ đây đã có Eruhaben đi cùng.
Mọi người đều đang chạy dọc theo con sông tại Khu vực 7 trong trạng thái tàng hình, nhờ vào ma thuật của Eruhaben. 

Vùuuuuuu- Vùuuuu

Âm thanh của Gió bao quanh chân Cale. 

*** 

– Nhân loại! Họ thật nhanh nhẹn! 

‘Thật nhỉ?’ 

Cale ngẩng đầu lên. 

Chỉ trong thoáng chốc họ đã đến được nơi nằm ngoài tầm nhìn của Đế quốc. 

Ấy vậy mà, họ không thể nhìn thấy những bức tường thành của Khu vực 7. 

Không có bức tường nào dọc theo con sông cắt ngang Khu vực 7 từ bắc vào nam. 

Thay vào đó, họ lại thấy một lượng lớn binh lính của Đế quốc. Các quân lính đóng quân tại cả hai bên bờ sông không để chừa một kẽ hở nào. 

Việc va chạm với phe đối lập là không thể tránh khỏi nếu họ cố gắng chạy qua. Tất nhiên, họ có đủ kỹ năng để lén lút nhảy qua chúng dễ dàng, tuy nhiên, họ cần phải đến được trung tâm của Khu vực 7 một cách lặng lẽ hết mức có thể mà vẫn không để lại bất kỳ dấu vết nà. 

Tách. Tách.

Vào thời khắc mà Cale búng tay. 

– Được rồi, Nhân loại! 

– Chúng ta sẽ bắt đầu. 

Cậu nghe được giọng nói của cả Raon và Eruhaben. 

Cale nhảy vào dòng sông sau khi nghe thấy tiếng nói đó của họ.  

Họ vẫn ở đủ xa để không bị phát hiện. 

Tõm- tõm 

Vùuu- Vùuu 

Tiếng người đang bước chân qua làn nước vang lên bên tai cậu. 

Hiện tại họ đang ở dưới nước. 

Và được bao quanh bởi những quả cầu trong suốt. 

Cale mở lời. Một lượng nhỏ bụi vàng di chuyển trên cổ cậu. 

Cậu có thể thở và nói chuyện như bình thường bên trong quả cầu này, các Dark Elf lẫn Litana vẫn nghĩ rằng chúng là do một mình Eruhaben tạo ra, nhưng thực chất đây lại là tác phẩm của cả hai con Rồng.
Nhờ vào ma thuật, mọi người trong nhóm có thể nghe thấy giọng của cậu rõ ràng mặc dù họ đang ở dưới nước. 

“Chúng ta sẽ tiến thẳng về phía trước.” 

Những quả cầu trong suốt bắt đầu di chuyển dưới đáy dòng sông. 

Họ đã quay trở lại khu vực thuộc tầm giám sát của Đế quốc, nhưng không một ai trông thấy họ cả. 

Vùuuuuu- Vùuuuuu- 

Cale cùng những người khác dần bước lên từ con sông. 

Họ sẽ đi từ dưới đáy lên. 

Dưới bầu trời đêm, mãi thì nhóm của Cale cũng đến được trung tâm của Khu vực 7 thông qua dòng sông tĩnh lặng. 

Chính tại thời điểm đó. 

Cale nghe thấy giọng nói của Raon vang lên. 

Giọng nói của thành viên duy nhất đang di chuyển bên trên mặt nước thay vì ở bên dưới như những người còn lại. 

– Nhân loại! Nhân loạiiiii! 

Cale giật mình. 

Nhóc rồng có vẻ lo lắng. 

Cùng lúc đó, Cale cũng cảm nhận được điều gì đó kì lạ. 

Cậu không phải người duy nhất ngừng chuyển động. 

Một vài quả cầu trong suốt khác cũng đã ngừng di chuyển, dẫu cho cậu chưa đưa ra bất kỳ tín hiệu nào. 

– Nhân loại! Đế quốc điên thật rồi! 

Cale ngẩng đầu lên sau khi nghe Raon nói như thế. 

Cậu trông thấy mặt nước bắt đầu đung đưa, giọng nói của Raon cũng lắc lư không kém. 

– Bên trong Khu vực 7, nhân loại, có rất nhiều bom bên trong Khu vực 7! 

‘Cái gì? Bom?’ 

– Chúng đều là bom tử mana! Không những thế, chúng còn rất lớn nữa! Chúng rải rác ở khắp nơi! Có đến hàng trăm quả như vậy! 

Cale nghe thấy một tiếng búng tay và mọi người đều hiện hình trở lại. 

Rồng cổ đại Eruhaben dã loại bỏ phép tàng hình. 

Giờ đây Cale đã có thể biết ai là người đã dừng bước cùng lúc với cậu. 

Các Dark Elf, Mary và Eruhaben. Tất cả bọn họ đều dừng lại. Mỗi người đều mang một biểu cảm nghiêm túc trên khuôn mặt của họ. Họ không nhìn thấy khung cảnh phía  trên con sông như Raon lúc bấy giờ được, tuy nhiên, họ vẫn có thể cảm nhận rõ sự hiện diện của tử mana. 

Họ cảm nhận được sự hiện diện cực kì lớn và khủng khiếp ấy.

– Có đến tận hàng trăm quả bom… Tất cả mọi người trong Khu vực 7 đều sẽ chết nếu chúng phát nổ! Không, Khu vực 7 sẽ trở thành một vùng đất chết! Không sinh vật nào có thể tồn tại ở nơi đó nữa! 

‘Đám khốn nạn rác rưởi này.’ 

Cale cuối cùng cũng hiểu ra ý định của Đế quốc. 

‘Chúng không định dừng lại ở mỗi việc bắt giữ con tin.’ 

Kế hoạch của chúng là phá hủy toàn bộ Khu vực 7. 

Hẳn là chúng cũng đang lên kế hoạch giết chết các chiến binh của Đại Ngàn, những người sẽ tới và giải cứu các con tin. 

– Nhân loại! Toàn bộ Khu vực 7 dường như đã biến thành một quả bom tử mana khổng lồ rồi! Nguy rồi đây! 

Những con Golem và binh sĩ canh gác xung quanh chỉ là vỏ bọc nhằm che giấu cho điều này.
Chúng không phải được dùng để ngăn cản những chiến binh của Đại Ngàn xông vào, mà là để không ai có thể nhìn thấy những việc chúng đang làm tại Khu vực 7. 

“Ha, ha ha-” 

Cale đã bị sốc. 

– Đây không phải là điều mà Mary và các Dark Elf có thể xử lý được! Sẽ có người mất mạng nếu tất cả những thứ này phát nổ cùng một lúc! 

“Người” ở đây là đang ám chỉ những người dân vô tội của Đại Ngàn. 

Đôi mắt của Cale lộ rõ sự tức giận. Tâm trí cậu cũng theo đó mà trở nên vô cùng phức tạp. 

– Nhưng nó thậm chí sẽ còn tệ hơn nếu ông rồng hoặc ta phá hủy chúng! Chúng ta càng không thể để chúng ở đây lâu hơn được! 

Cale định lên tiếng đáp lời sau khi nghe thấy giọng nói cấp bách của Raon, nhưng cậu tự ngăn bản thân làm điều đó. 

– Nhân loại? 

Cậu phớt lờ Raon. Đấy là bởi vì cậu vừa nghe được một giọng nói khác ngoài giọng nói khẩn thiết của nhóc rồng thốt lên. 

– Ta đói. 

‘Hửm?’ 

Giọng nói phát ra từ Nữ tu sĩ háu ăn, chủ nhân của Khiên Bất Hoại. 

‘Tại sao bây giờ cô ấy lại xuất hiện?’ 

Kẻ háu ăn nhanh chóng tiếp lời trước khi Cale kịp đặt câu hỏi. 

– Ta có thể ăn.

‘Gì chứ? 

Ăn cái gì cơ? 

Ăn tử mana ư?’ 

– Ngươi không nhớ sao? 

Kẻ háu ăn hỏi. 

– Hãy nhớ về lần đầu tiên chúng ta gặp nhau. Nhớ lại cái cây nơi ngươi đã cho ta ăn bánh mì. Ngươi không nhớ sao? 

Cậu vẫn nhớ. 

Cậu nhớ cái “Cây ăn thịt người” bên trên ngọn đồi nơi khu ổ chuột của Lãnh Địa Henituse.
Cậu nhớ cái cây đen đó, nơi mà cậu đã lấy được Khiên Bất Hoại và bắt đầu cuộc hành trình kỳ lạ này. 

‘… Chờ đã. Đen?’ 

Cale hồi tưởng lại khung cảnh cái cây đen bỗng chốc chuyển thành màu trắng sau khi cậu lấy được Khiên Bất hoại. 

‘Có lẽ nào? 

Sự háu ăn không phải lý do khiến cái cây trở thành màu đen?’ 

Những người dân ở khu ổ chuột từng nói rằng mọi thứ ở bên dưới cây đen đó đều bị bỏ hoang và ai ai cũng cố gắng tránh xa khu vực đó nhiều nhất có thể vì sợ hãi. Lúc đó Cale đã đến nơi đó một mình, khi ấy cậu vẫn chưa gặp Raon. 

Sau đó cậu nghĩ về việc một mảnh đất có thể trở nên hoang tàn do tác động từ tử mana như thế nào. 

Đá tảng Vĩ đại cũng lên tiếng vào lúc đó. 

– Những sinh vật sống đã có thể chống cự và hít thở bên dưới tấm khiên khi cơn mưa đen tuôn trào trong quá khứ. Dù vậy, nhưng nó vẫn chưa thể được thanh tẩy. 

Nữ tu sĩ háu ăn, chủ nhân của Khiên Bất hoại – thứ mang trong mình cả thuộc tính gỗ, nhanh chóng thêm vào. Cô nói bằng một thứ giọng chậm rãi và chắc chắn. 

– Ta giỏi trong việc nuốt chửng mọi thứ. 

‘Quả là một kẻ háu ăn tuyệt vời!’ 

Cale bắt đầu mỉm cười. 

‘Đây chính là Đại Ngàn.’ 

Là nơi có nhiều cây cối nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play