“Cậu có nghĩ đến việc rút lại lời nhận xét thầy Phó là một quân tử chính trực không?” Thưởng Nam cúi đầu xem lại kịch bản, đọc một lúc rồi ngẩng lên nhìn Phó Vu Sinh cách đó không xa.
[14: Không phải nước đổ đi là không hốt lại được sao? Hơn nữa, cho dù là quân tử thì với người mình thích cũng sẽ có những lúc muốn được gần gũi mà. ]
"Các vị trí vào chỗ, chúng ta chuẩn bị bắt đầu nhé!" A Trương phụ trách đánh bảng lên tiếng gọi. Anh ta làm việc rất chuyên nghiệp, hiếm khi có lỗi đánh bảng quá sớm hay quá muộn.
Cảnh tượng trở nên tối mờ, trong căn bếp nhỏ, nồi canh sôi lục bục, hơi nóng phả đầy không gian chật hẹp.
Mạnh Đông ngồi xổm trong nhà vệ sinh, anh lấy một chậu nước ấm rồi với tay lấy chiếc khăn bông màu hồng có họa tiết dâu tây của Lý Nham.
Lý Nham không thích cái khăn này, cậu thích dâu tây nhưng không thích màu hồng bởi quá sáng, không thích hợp xuất hiện trong cuộc đời của cậu, đây là món quà Mạnh Đông mua, theo lời bà chủ siêu thị rằng khăn này mềm mại, rất thích hợp cho làn da nhạy cảm của trẻ nhỏ.
Lý Nham nằm trên giường, sốt cao khiến mặt đỏ bừng. Bàn tay để ngoài chăn ướt đẫm mồ hôi, căn phòng được thắp sáng bằng ánh đèn vàng nhạt, phản chiếu những giọt mồ hôi lấp lánh ánh vàng trên da cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT