Giang Tức không nói thêm gì, cũng không nhìn gương mặt tái nhợt của Lý Lan mà cậu ấy chỉ nhặt từng hạt đậu rơi trên sàn lên và đặt lại vào tay bà ta.
Lý Lan ngẩn ngơ hồi lâu. Từ khoảnh khắc Giang Tức xuất hiện, tim và nhịp thở của bà ta như ngừng lại, sự kinh hãi, không thể tin nổi, sợ hãi… đủ loại cảm xúc trộn lẫn trong đầu bà ta. Khi mở mắt ra lần nữa, trước mắt bà ta hoàn toàn trống rỗng, không có ai cả, những hạt đậu rơi trên sàn đã nằm trong tay bà ta. Không… có lẽ đậu chưa bao giờ rơi xuống cả.
Hình bóng ngắn ngủi của Giang Tức như một ảo giác khiến Lý Lan không ngừng hồi tưởng lại thời điểm cậu ấy còn sống.
Kể từ khi Giang Tức chào đời, Lý Lan đã yêu quý cậu ấy, thậm chí còn cho rằng mình yêu cậu ấy nhiều hơn cả chị gái và anh rể.
Giang Lâm và Giang Tức chỉ sinh cách nhau một, hai tháng nhưng so với Giang Lâm luôn khóc quấy không ngừng, Giang Tức chỉ cần một chiếc núm vú giả là có thể ngủ ngoan suốt đêm.
Khi cả hai đến tuổi mẫu giáo, Giang Lâm học ở trường tư trong thành phố, còn Giang Tức ở quê. Nhưng trong khi Giang Lâm vẫn chưa biết làm phép cộng trừ đơn giản thì Giang Tức đã làm được phép nhân chia.
Lớn thêm vài tuổi, Giang Tức càng giống chị gái và cũng giống bà ta. Trong khi đó, Giang Lâm chẳng có chút nét nào giống bà ta, nói rằng không thất vọng là nói dối, nhưng dù thế nào thì Giang Lâm vẫn là con bà ta, bà tavẫn còn chút kỳ vọng ở anh ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT