Thưởng Nam đưa tay vào trong, Miễn Miễn lập tức ôm chặt lấy cổ tay cậu, kéo mạnh vào trong, hai chân trước của nó ôm lấy tay Thưởng Nam, miệng há rộng, mấy chiếc răng nanh sắc nhọn có thể xuyên thủng cổ tay Thưởng Nam trong chớp mắt.
Nó nhìn Giải Anh, lại nhìn Thưởng Nam rồi cúi đầu nhìn bàn tay mình đang giữ chặt cổ tay nó. Một lúc lâu sau, hốc mắt nó bất chợt đong đầy nước mắt, từng giọt từng giọt lăn xuống, nó bật khóc nức nở: "Hu hu hu sao giờ cậu mới tới hu hu hu bọn họ nhốt mình ở đây hu hu hu đau quá đau quá hu hu hu sao tóc cậu dài vậy mình suýt nữa không nhận ra cậu rồi hu hu hu…"
Nó dụi mặt vào cổ tay Thưởng Nam, không ngừng cọ cọ, Thưởng Nam nhân cơ hội này áp lòng bàn tay lên má nó, một luồng ánh sáng trắng dịu dàng từ tay cậu tỏa ra, bao phủ gần nửa gương mặt của con thỏ. Miễn Miễn đờ đẫn nhìn Thưởng Nam.
Giải Anh đứng cạnh quan sát, khi thấy Thưởng Nam đặt tay lên mặt con thỏ mà nó không phát điên cắn xé thì anh ấy đã đủ kinh ngạc rồi, nhưng khi tận mắt nhìn thấy vết thương trên người nó dần dần khép lại, thậm chí lông còn bắt đầu mọc ra thì anh ấy không khỏi há hốc miệng.
Anh ấy biết Thưởng Nam hiện tại là một người dị hóa cấp S+, nhưng hướng dị hóa của cậu vẫn chưa từng được công bố, chẳng lẽ… là hệ chữa trị sao?
Nhưng dường như trạng thái tinh thần của con thỏ cũng đang dần hồi phục, không chỉ đơn giản là chữa lành—nếu muốn nó trở lại bình thường thì ý thức và cơ thể của nó phải hoàn toàn hòa hợp và chấp nhận lẫn nhau. Vì vậy thứ mà Thưởng Nam đang chữa trị không phải chỉ là vết thương bên ngoài, mà là sự mâu thuẫn giữa ý thức và cơ thể của nó.
Chuyện này không phải là vấn đề mà một người dị hóa hệ chữa trị có thể giải quyết, thực tế là chưa từng có người dị hóa nào có thể làm được điều này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT