Thưởng Nam chậm rãi mở mắt, ánh đèn trắng chói lòa khiến cậu phải mất một lúc mới lấy lại được ý thức. Toàn thân đau đớn như thể chỉ cần một giây nữa thôi, cậu sẽ tan thành từng mảnh, nhưng cậu nhớ rất rõ—rõ ràng là mình vừa mới tách khỏi thế giới nơi Ninh Ức tồn tại.
Cậu vẫn còn nhớ gương mặt của Ninh Ức, nhớ khoảnh khắc cuối cùng khi sự sống đang dần trôi đi, cậu đã dùng kính viễn vọng để ngắm nhìn sao Báo Trắng lần cuối. Những học trò xung quanh đều nghĩ rằng cậu tiếc nuối vì không thể đặt chân lên sao Báo Trắng lần thứ hai, lần thứ ba…
Nhưng chỉ có Thưởng Nam biết—cậu đang nói lời từ biệt với Ninh Ức, so với tuổi thọ của một tiểu hành tinh, cuộc đời của cậu thực sự quá ngắn ngủi, chẳng đáng kể chút nào.
Số 14 từng nói rằng nếu tiến vào thế giới mới, ký ức về thế giới nhiệm vụ trước đó sẽ bị phong ấn… Nhưng rất nhanh sau đó, trong bộ não còn hỗn loạn của Thưởng Nam, một ký ức khác lại trồi lên, 14 cũng từng nói rằng Ninh Ức chính là đối tượng nhiệm vụ cuối cùng của cậu.
Nhiệm vụ đã kết thúc rồi sao? Chả trách 14 không xuất hiện...
Tất cả ký ức và ý thức như tìm thấy lối thoát sau khi Thưởng Nam tỉnh táo lại. Chúng chen chúc nhau, tranh giành để được nhớ đến trước tiên khiến tâm trí cậu rối loạn đến mức không thể sắp xếp lại mọi thứ ngay lập tức.
Bên ngoài hành lang vang lên tiếng bước chân dồn dập, ngay sau đó một nhóm người chạy ào vào phòng thí nghiệm. Thưởng Nam chậm rãi nghiêng đầu nhìn những gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT