"Cậu vừa gọi tôi là gì?" Bước chân của Thưởng Nam khựng lại, cậu cảm thấy có chút khó tin, vì bản thân dường như chẳng làm gì đặc biệt cả.
Chàng trai phía sau cúi đầu, khẽ nói: "Không có gì."
Vài giây sau, cậu ấy chỉ vào thứ trên mặt đất: "Tôi muốn ăn cái này."
Thưởng Nam nhìn theo hướng cậu ấy chỉ, đó là một hộp sữa chua loại lớn, dung tích một cân: "Ăn thì được, nhưng tốt nhất là nên ăn kèm với hoa quả hoặc bánh mì, nếu chỉ ăn nguyên cả hộp thế này thì có thể sẽ bị đau bụng đấy."
Sá ngồi xuống đất, bắt đầu mở hộp sữa chua, ánh mắt cậu ấy hướng về phía bếp. Con dao sắc lạnh không hề chĩa về phía cậu ấy mà lại đặt trên thớt, cậu ấy từng nghĩ con người cầm dao là để làm tổn thương người khác.
Dù có là ác ý đi nữa thì cậu ấy cũng chẳng hiểu thế nào là ác ý. Cậu ấy chỉ biết rằng sự ác ý của con người đã trở thành nguồn sống vô tận của cậu ấy mà thôi, nhưng bản thân cậu ấy lại không hề nhận ra điều đó.
Thưởng Nam đổ đậu Hà Lan xanh, ngô và tôm mua về vào nồi đất. Cậu cũng không quá giỏi nấu ăn, nhưng Sá chưa bao giờ chê đồ ăn không ngon.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play