Thưởng Nam tưởng tượng ra cảnh tượng đó thì bỗng thấy lạnh sống lưng.
"Thôi không cần đâu." Cậu nhẹ nhàng đẩy Trần Huyền ra: "Tấm lòng của anh em nhận, nhưng trái tim thì em không lấy."
"Nếu em muốn, anh vẫn sẽ cho em." Trần Huyền chậm rãi nói. Anh lờ mờ nhớ lại lần đầu đến cửa tiệm này cùng bạn bè khi còn là thiếu niên, nhưng ký ức đã phai nhạt theo thời gian. Nếu anh vẫn là Phó Huyên thì có lẽ sẽ nhớ rõ hơn.
Việc xăm hình cũng chẳng phải điều gì bắt buộc. Chẳng qua đây chỉ là một suy nghĩ bâng quơ từ thuở thiếu thời, bây giờ việc này cũng không phải để chứng minh điều gì.
Trần Huyền chỉ cảm thấy mình thiếu một thứ gì đó, anh không có ngũ tạng, không có tim phổi.
Việc là một con quái vật chẳng có gì to tát, một cái vỏ rỗng cũng có thể coi là một sự tồn tại rất ngầu, nhưng bây giờ anh muốn có một trái tim để yêu ai đó.
Một trái tim thực sự thuộc về anh, không phải của Phó Huyên, cũng không phải lấy từ bất kỳ ai khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play