"Tối quá đi." Thưởng Nam trả lời lạc đề, chẳng lẽ cậu lại nói rằng mình vừa thấy đôi mắt đen bóng lồi ra như loài bướm sao? Nói cho cùng, dù Địch Thanh Ngư là người có vẻ ngoài ôn hòa đến đâu nhưng bản thể của anh vẫn là một quái vật.
Trong khung cảnh tối mờ như hiện tại, dù Địch Thanh Ngư có đưa miệng ra thì Thưởng Nam cũng khó lòng nhìn rõ.
Có lẽ trong nháy mắt, cậu sẽ trở thành một khúc thịt khô.
Thôi thì lấp lửng cho qua đi, với tính cách của Địch Thanh Ngư, chắc anh sẽ không chấp nhặt đâu.
Quản gia rất nhanh đã ôm một bó nến chạy đến: "Là đường dây có vấn đề, nguồn điện dự phòng cũng không hoạt động, đã gọi người đến sửa nhưng có lẽ phải một lúc nữa mới xong."
Ông đặt bốn, năm cây nến lên bàn, từng cây từng cây được thắp sáng. Ánh sáng từ ngọn nến làm gương mặt người đàn ông trung niên thêm phần khó xử: "Nếu mất điện, thang máy cũng không dùng được."
Thưởng Nam hơi sững lại, biểu cảm sửng sốt nhìn về phía Địch Thanh Ngư. Ánh sáng cam lay động phủ lên gương mặt anh khiến vẻ ngoài vừa dịu dàng vừa mờ ảo, nhưng từ đường chân mày, đôi mắt, sống mũi đến đường nét sắc bén nơi đôi môi, dù nhìn tổng thể hay từng phần, đều không phải là dáng vẻ dịu dàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT