Lưỡi liềm biến mất trước mặt Thưởng Nam, những hình xăm trên cổ tay Hoài Thiểm giống như một khối than đá vừa bị nung đỏ.
Chiếc khuyên tai bằng vàng nằm trong tay áo Hoài Thiểm, móc treo đính ngọc lục bảo lấp lánh ánh sáng dịu nhẹ dưới tay anh. Hoài Thiểm cúi đầu nghiên cứu món đồ trong tay, sau đó giơ lên cạnh tai Thưởng Nam so sánh rồi cuối cùng nhét nó vào tay cậu: "Linh mục, thứ quan trọng như vậy, tốt nhất nên giữ cẩn thận."
Khuyên tai ở trong tay Hoài Thiểm lâu như vậy nhưng vẫn lạnh ngắt, Thưởng Nam giả vờ như không biết gì hỏi: "Tại sao trong tay giám mục lại có đồ của thánh chủ?"
"Ồ, bởi vì cấp bậc của chúng tôi khá cao đó, linh mục không có sao?" Hoài Thiểm đội lại mũ, nửa trên khuôn mặt ẩn trong bóng tối của vành mũ, nụ cười trên môi không chút thân thiện: "Tôi quên mất, linh mục chỉ có nhan sắc mà thôi."
Gió thổi qua quảng trường từ mọi hướng, bóng lưng Hoài Thiểm như một bức tranh sơn dầu chỉ sử dụng màu đỏ tươi, anh không giải thích tại sao tóc mình lại đen, tại sao anh có thể mặc áo choàng đỏ - màu sắc mà ngay cả các tổng giám mục cũng không được phép mặc, viên đá quý màu tím trên cổ anh cũng chỉ có người giữ chức giáo chủ mới được đeo.
Malivai lo lắng đứng bên cạnh xe, vội mở cửa xe cho Thưởng Nam: “Tại sao ngài lại đứng đó lâu như vậy?"
"Tôi chỉ cầu nguyện cho Raph một chút thôi." Thưởng Nam nghĩ quả nhiên, ngoài mình ra, không ai nhìn thấy Hoài Thiểm vào lúc này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play