Mấy ngày sau đó, trong vương phủ rất hiếm khi thấy bóng dáng của hai người ở viện Xuân Hồi.
Tinh Linh mỗi ngày đều đưa Thành Ngọc ra ngoài.
Đông sơn có cao lầu, Tinh Linh dẫn nàng lên lầu ngắm cảnh, trong lầu, hai người mở một bình rượu Nữ Nhi Trần mười tám năm, ngồi đối diện uống rượu, sơn cảnh khoan thai, gió lành chậm thổi, Tinh Linh hỏi nàng, Quận chúa có cảm thấy khoan khoái không, Thành Ngọc cảm thấy cực kỳ khoan khoái.
Tây giao có hồ xanh, Tinh Linh đưa Thành Ngọc đi chèo thuyền du hồ, lấy nước giữa hồ ngâm một chén hạt sen trong, tiếp đó lại nghe ca nữ trên thuyền hoa sát vách hát hai lượt, trong hương trà lượn lờ, Tinh Linh hỏi nàng, Quận chúa thấy có vui vẻ không, Thành Ngọc cảm thấy rất vui vẻ.
Tinh Linh tính tình thú vị, lại có chủ kiến, đưa Thành Ngọc đi khắp nơi vui vẻ, Thành Ngọc cũng dần dần buông được chuyện của Quý Minh Phong một chút, không nghĩ đến Quý Minh Phong nữa.
Hơn mười ngày chớp mắt trôi qua. Mười ngày sau, Thành Ngọc mới lại nghe có người nhắc đến Quý Minh Phong.
Đó là một buổi sáng đầy sương, Thành Ngọc vì đuổi theo tiên hạc bay ra khỏi viện Xuân Hồi, vô ý đụng phải hai nha đầu ghé bên núi giả thì thầm to nhỏ. Tiểu nha hoàn nói, mấy ngày trước, Quý thế tử đi Liễu Tranh Môn.
Quý thế tử đi Liễu Tranh Môn, mang từ bên ngoài về một vị khách quý, cô nương đó mặt đẹp như ngọc, mạo nguyệt dung hoa, chỉ là Thế tử bảo vệ cô ấy rất nghiêm ngặt, không biết lai lịch thế nào.
Thành Ngọc đứng sau núi giả nghĩ, hai tháng trước Quý thế tử nhặt nàng về từ núi Khởi La, hai tháng sau Quý thế tử không biết lại nhặt thêm một cô nương từ đâu về. Quý thế tử nhìn thì lạnh tựa băng sương, nghiêm cung hà khắc, nghĩ không ra lại thường xuyên cứu khổ cứu nạn, vui vẻ giúp người, có thể nhặt cô nương thế này.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT