Cần biết là, cái chuyện học kiếm này, nguyên bản chỉ là Thành Ngọc có lòng riêng nên bày trò khôn vặt. Nàng vốn là muốn có thể lượn qua lượn lại trước mặt Quý Minh Phong, trước tiên dậy sớm một chút đến chỗ Tinh Linh tỏ ý muốn học cũng không hề gì, vài ngày sau lại lấy lý do bản thân thực sự không có căn cốt để thoái thác, thế là bỏ qua được chuyện này.
Nhưng khi ngày tiếp theo nàng cầm theo một cây kiếm nhỏ tìm đến chỗ Tinh Linh, Tinh Linh bấy giờ đang ngồi bên bờ ao trong viện cho hạc ăn, nhìn thấy nàng, Tinh Linh rất kinh ngạc: “Quận chúa đến giờ này, sợ là không phải muốn tìm tôi học kiếm đâu nhỉ?”
Thành Ngọc hoàn toàn mù tịt: “Em đến sớm quá à? Vậy đợi Tinh Linh tỷ tỷ cho hạc ăn xong, em lại đến.”
Khi nàng nhấc kiếm muốn đi, Tinh Linh đã gọi nàng về: “Quận chúa có biết có một ảnh vệ giỏi về thám thính tin tức ở bên làm hộ vệ cho cô, có chỗ nào tốt không?”
Không đợi Thành Ngọc trả lời, đã tự nói: “Trong viện của Thế tử có hai thư phòng, một Nam thư phòng và một Bắc thư phòng, Bắc thư phòng là nơi nghị sự, nằm trong góc cùng của viện Cự Sương, luôn được canh phòng nghiêm ngặt, người ngoài khó có thể tiếp cận, còn Nam thư phòng, có thể nói là nơi tàng trữ nhiều sách nhất trong vương phủ, đằng trước giáp mặt với hồ Yên Vũ, phía sau dựa vào gác nhỏ Tùng Đào, bởi vì nơi đó không có bất cứ văn thư nào trọng yếu, thế nên không được canh phòng nghiêm mật như Bắc thư phòng. Thế tử lúc rảnh rỗi rất thích giết thời gian ở đó.”
Tinh Linh dừng một chút, đôi mắt tràn ngập ý cười nhìn Thành Ngọc: “Hôm nay, Thế tử có rất nhiều thời gian rảnh.” Lại nói, “Thật ra mấy ngày gần đây, Thế tử đều rảnh cả, có thể còn rảnh một khoảng thời gian khá lâu.”
Thành Ngọc ngẩn người một lúc, mở to mắt: “Sao?”
Tinh Linh lấy một con cá nhỏ ném cho con hạc đang giang cánh ở gần đó, cười nói: “Sao cái gì mà sao, chẳng lẽ Quận chúa thật lòng muốn theo tôi học kiếm à?” Cô chuyển người hướng về phía Thành Ngọc, ánh mắt đảo quanh trên gương mặt xinh đẹp của nàng một lát, cười nói, “Tôi chỉ hỏi một vấn đề thôi, Quận chúa lúc này muốn theo tôi học kiếm, hay là muốn đi tìm Thế tử?”
Thành Ngọc ngượng ngùng: “Tinh Linh tỷ tỷ nhìn ra rồi à.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play