Tinh Linh cảm thấy từ sau khi hai người đi viện Cự Sương thăm bệnh đến nay, Thành Ngọc có gì đó hơi khác.
Nàng nói ít lại, cười cũng ít lại, cả ngày đều có chút biếng nhác.
Tháng trước thời tiết không tốt, mười ngày thì có hết bảy tám ngày là gió lớn mưa to, những ngày gió mưa đó cũng làm nàng có chút biếng nhác, nhưng không phải kiểu biếng nhác như thế này. Lúc ấy, nàng hoặc sẽ bảo cô ở bên, hoặc sẽ gọi ca nương đến hầu, xem sách đánh cờ nghe hát, là các thú vui tầm thường giết thời gian của các tiểu thư công tử.
Nhưng hôm nay nàng lại thích ở một mình, tìm một chỗ nào đó nhắm mắt dưỡng thần, khoanh chân, chống má, có hơi khép mắt lại, một lần nghỉ ngơi thì có thể bất động đến nửa ngày.
Tinh Linh đem từng chuyện một báo cáo với Quý Minh Phong.
Quý thế tử tựa vào đầu giường xem một phong thư dài, nghe thế chỉ nói: “Nếu cô ấy không gặp nguy hiểm gì thì không cần báo lại.”
Lầm lì như thế hơn mười ngày, đến ngày kia, Thành Ngọc đã có biểu lộ một chút cao hứng, nói rằng muốn đi thăm Tào Khê một chuyến.
Huyện Tào Khê nằm ở phía nam Lệ Xuyên, lưng dựa núi Túy Đàm, sau lưng núi Túy Đàm chính là Nam Nhiễm.
Nghiên mực danh tiếng thiên hạ, có nửa xuất xứ từ Tào Khê, Thành Ngọc bình sinh thích viết thư pháp, muốn đến Tào Khê cũng không có gì đáng trách.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT