Vườn Khúc Thủy tọa lạc ở ngoại ô phía tây kinh thành, thế dựa vào núi Cảnh Minh, được xây dựng với hai vườn mười sáu viện. Hai viện đông tây lấy kỳ thạch [1] đắp thành những ngọn núi tinh xảo, tập hợp trăm hoa làm nên những khu vườn tươi tốt; trước sau mười sáu viện đều có đình, đài, lầu, các nhấp nhô như thể rồng bay phượng múa, cũng có nhà vắng phòng nhỏ để tạo không khí cổ kính trang nhã, ngay thẳng sạch sẽ; chỗ thần diệu hơn lại chính là tòa viện sau cùng, viện Tiếp Thủy, nơi có một cái hồ chứa nước cực lớn, nước từ trên núi chảy xuống được dẫn vào khắp mười sáu viện, hình thành khung cảnh phồn thịnh với hơn mười đường nước quanh co khúc khuỷu hoặc xuyên qua hoặc uốn quanh các viện, như rồng bay rắn trườn, phi thường đẹp đẽ.
Từ lúc được an bài ổn thỏa ở vườn Khúc Thủy, Thành Ngọc đã ở bên cạnh hầu hạ tổ mẫu Thái Hoàng Thái Hậu nương nương của nàng được nửa tháng.
Thái Hoàng Thái Hậu tuổi tác đã cao, không thích đi lại cũng không thích ồn ào, bởi thế liên tiếp mười lăm ngày này bọn họ chỉ an tĩnh đóng cửa ở lại viện Tùng Hạc, là một trong mười sáu viện ở đây, đọc sách, viết văn, và nghiên cứu kinh Phật, bởi vậy Thành Ngọc đã hoàn toàn bỏ lỡ hàng loạt thứ như đại yến do Hoàng đế thết đãi quần thần, Hoàng đế dẫn quần thần đi dạo quanh các viện, cùng với Hoàng đế và quần thần cùng nhau vui vẻ xem kịch xem xiếc… vốn là những trò vui mà nàng cực kỳ yêu thích.
Mà Thái Hoàng Thái Hậu một lòng hướng Phật, bởi vậy trong viện Tùng Hạc chỉ có ba bữa cơm trắng, điểm này cũng khiến Thành Ngọc cảm thấy buồn khổ. May mà còn có chị em tốt của nàng – đích nữ của Tướng quân Sùng Võ Hầu phủ, Tề Đại Tiểu thư Tề Oanh Nhi – cũng theo tổ mẫu nhà cô phụng giá đến vườn Khúc Thủy, mỗi ngày nếu rảnh đều sẽ qua đây tiếp tế cho nàng một cái chân gà hay cổ vịt.
Vào ngày thứ mười sáu, Thành Ngọc cuối cùng cũng thoát khỏi được viện Tùng Hạc. Do Hoàng đế đích thân đến viện Tùng Hạc một chuyến, trần tình với Thái Hoàng Thái Hậu, nói rằng Vương thái tử của nước Ô Na Tố mang theo ấu đệ cùng sứ thần đến triều ta, nhân buổi tiệc rượu có khoe khoang tài nghệ đánh cầu của mấy vị nữ sứ thần bên ấy, muốn Hoàng đế tổ chức một trận thi đấu cầu. Hoàng đế đã chuẩn y rồi. Mấy ngày tới, Đại Hi và Ô Na Tố sẽ có một trận đấu lớn. Bốn vị cân quắc [2] thay mặt Đại Hi đấu trận này, tuy rằng đã được Thẩm công công tuyển xong, nhưng lỡ như trong lúc thi đấu xảy ra sự cố gì, dẫu sao cũng cần người thay thế, do đó cần mượn Hồng Ngọc Quận chúa có kỹ thuật đánh cầu không tệ xuất trận.
Thái Hoàng Thái Hậu cũng đã chuẩn.
Thành Ngọc theo Hoàng đế rời khỏi viện Tùng Hạc, trong lòng cực kỳ hưng phấn, bởi vậy cũng đặc biệt nói nhiều hơn.
Ví như Hoàng đế hỏi nàng: “Về trận thi đánh cầu với Ô Na Tố ấy, ngươi có biết vì sao trẫm phải đặc biệt đi xin Thái Hoàng Thái Hậu cho ngươi làm dự bị không?”
Nếu như bình thường thì nàng đã niệm tám chữ chân ngôn “Thần muội ngu xuẩn thần muội không biết”, trực tiếp nhường vũ đài đó lại cho Hoàng Đế, Hoàng đế nói cái gì thì là cái đó, bởi vì mọi người sống trong cung đều phải cúi đầu nhẫn nhịn như thế để sống mà.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT