Tuy rằng Lục thị là công ty lớn, nhưng vẫn là của tư nhân, cho nên đều là nhìn sắc mặt của ông chủ để làm việc. Lưu Phượng Vũ vừa đến đã thế chỗ của tiểu Cao, tâm phúc của ông chủ, ngang nhiên ngồi lên vị trí trợ lý tổng giám đốc. Vừa nhìn mọi người đều hiểu là do ông chủ "cân nhắc" người nhà, ai ngờ vị người nhà này lại là kẻ vô tích sự, đã không làm được việc gì lớn ngay đến cả chuyện công việc bình thường cũng không xong, nếu không phải có việc phải về sớm thì chính là ngày hôm sau lại đi muộn, ông chủ lại không nói câu nào. 
Nhân viên ở đây vì công việc mà ngày ngày đều cố gắng, chỉ cần đi trễ một tiếng đã bị trừ toàn bộ tiền công của ngày hôm ấy, cho nên trong lòng của mọi người đều bất mãn, nhưng có ai là người thân của sếp tổng đâu chứ?
Sau này, ông chủ hình như cũng nhìn không nổi nữa, tuyển một trợ lí mới, ngoài mặt thì mọi người vẫn gọi Lưu Phượng Vũ là trợ lí trưởng, nhưng sau lưng lại gây không ít khó dễ, mỗi người một tay đẩy ngã bức tường "thân thích" này. Những tưởng Lưu Phượng Vũ thất sủng, ai ngờ chỉ là một buổi lễ đính hôn lại mời đến những hai mươi cán bộ cấp cao của công ty đến dự, thậm chí hai mươi ngày này còn đưa theo cả vợ cả con. 
Người thông minh sẽ biết ngay đây là Lục Hạc Minh đang giữ thể diện cho em họ, mà mọi người không ngờ tới là người em họ này không phải là thất sủng mà là được sủng lên thấu trời. Nhất thời, mọi người trong công ty đều trở mặt, lúc gọi Lưu trợ lí ngọt ngào gấp 150 lần, tốc độ truyền đạt công việc cũng nhanh hơn lúc trước. 
Vì được vợ chưa cưới chỉ điểm, gần đây Lưu Phượng Vũ đi sớm về muộn, nghiêm túc xem giấy tờ, nếu không có việc sẽ không rời bàn làm việc, dáng vẻ như thật sự bận rộn vì công việc. Lục Hạc Minh hiểu rõ tính tình đứa em họ này, cho nên cũng phân vài việc nhỏ nhỏ cho hắn làm, mà Lưu Phượng Vũ lại hoàn thành tốt, Lục Hạc Minh lại phân cho vài việc nữa, hắn lại hoàn thành rất tốt, cuối này còn cẩn thận viết cả báo cáo để trên bàn làm việc của Lục Hạc Minh, làm Lục Hạc Minh dần tin tưởng Lưu Phượng Vũ. 
Một ngày nọ, Lưu Phượng Vũ vào văn phòng của Lục Hạc Minh nhắc đến chuyện hòn đảo nọ, trong lòng Lục Hạc Minh lúc nào cũng đau đáu chuyện này, cho nên khi nghe Lưu Phượng Vũ nói lại cảm thấy chuyện hắn nói rất đúng, còn gật đầu, "Ừm, xây dựng khu nghỉ dưỡng ở quần đảo kia đúng là dự án tốt, nhưng đa phần mọi người đều không tán thành." 
"Anh à, em đã đến đó xem thử rồi, hòn đảo kia ngoại trừ đá và cây cỏ ra thì không có gì để sản xuất, hải sản lân cận cũng đã bị vét hết, ngư dân lâu đời cũng đã đi nơi khác sống, có cái gì mà không thể thông qua nữa đâu?" 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play