“Bốp! Bốp! Bốp!” Lương Nhị Phượng đập chết một con muỗi, bà ta giơ chân lên đá cậu thanh niên to béo ngồi kế bên bà ta đang cắn hạt dưa, “Nhị Dân Tử, có phải chú nốc nhiều rượu rồi nhìn lầm không hả, có thật là có người lái xe đi về hướng nhà của Chúc Lão Tam không?”
 
 “Nhìn đúng mà, nhìn là chỉ có đúng thôi.” Nhị Dân Tử lau từng giọt mồ hôi trên trán, “Em vừa nhìn thấy đã gọi cho chị đấy.”
 
 “Không thể nào. Chỉ có mỗi con đường này vào thành phố! Có khi nào bọn họ vẫn ở còn nhà của Chúc Lão Tam?”
 
 “Em còn nhờ vợ mình xem thử nữa cơ mà, bọn họ đi ra từ nhà Chúc Lão Tam.” Những lúc nghỉ giữa các mùa vụ, Nhị Dân Tử sẽ sang nhà Nhị Phượng làm thuê mùa vụ, hóng hớt tin tức nhà người ta dễ như trở bàn tay, “Hơn nữa, né được một lần không có nghĩa né được mãi mãi, nếu như không giữ lại được đám người đài truyền hình, chúng ta đi tìm Chúc Lão Tam.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play