Sau khi trải qua vụ án của Thôi Hân, nhận thức của Lục Thiên Phóng về tình người đã sâu thêm một tí, hắn dần dần nhận ra sự bất hạnh của mình hóa ra nhỏ đến không đáng kể. 
Uông Tư Điềm cũng không vui, chỉ vì Du Trân đã làm cho cô ý thức được một chuyện mà mình chưa bao giờ nghĩ đến, cô hận bố mình, nhưng lại càng hận mẹ hơn. Nếu không thì tại sao mấy năm nay cô không duy trì liên lạc với nhà ngoại chứ?
Mẹ của Uông Tư Điềm không phải là người phụ nữ mạnh mẽ như Du Trân, nhưng mẹ cô có công ăn việc làm ổn định, còn có đứa con gái yêu thương bà ấy như vậy. Lúc bà ấy tử tự có từng nghĩ tới con gái mình hay không, có từng nghĩ đến con mình sau này sẽ phải sống như thế nào không?
Bố cô từ xưa đến nay luôn là người đàn ông yếu đuối, ở nhà nghe lời mẹ, kết hôn thì nghe lời vợ, lúc đầu còn nói bản thân sẽ không có tiểu tam, cuối cùng con mụ tiểu tam kia cầm giấy xét nghiệm khóc lóc thì lại mềm lòng, lại còn đối xử bình đẳng với đứa con không cùng huyết thống kia và cô, còn hi vọng mẹ kế sẽ yêu thương Uông Tư Điềm như con mình. Cô không thể tưởng tượng nổi hai đứa con gái chen nhau trong căn phòng nhỏ xíu, gọi nhau chị chị em em, cùng chia sẻ đồ dùng cá nhân và quần áo là như thế nào. 
Ông ta hi vọng cô hiểu cho ông, nhưng mà cô làm sao mà hiểu nổi đây? 
Càng không cần phải nhắc tới chuyện con mụ tiểu tam kia từ sau khi được cưới vào nhà luôn luôn kiếm chuyện hãm hại cô, nhìn cô có mấy người bạn thân thì nói xấu cô với họ; lúc cô có bạn trai lại sai con bé kia gây chuyện cãi nhau với cô, hôm đó cô tức giận trốn nhà đi một đêm, sau khi về lại nghe mọi người nói cô và bạn trai đi với nhau qua đêm. 
Lúc đó Uông Tư Điềm có thể là một cô bé hơi ngốc một chút, nhưng nhất định không phải là người không hiểu chuyện, không phải là người nhu nhược. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play