Sau khi Trương Văn Anh nghe được tin anh trai mình mất cô liền chóng mặt không ngừng, cả người cũng run hết lên, nếu không phải vì phải lo cho bố mẹ và con trai, còn phải thông báo cho họ hàng nội ngoại, thì khẳng định cô cũng sẽ ngất mất. Hiện tại Trương Văn Anh đã có rất nhiều chuyện nghĩ không thông, lúc nghe Hàn Cương, chồng của cô nói thì có hơi sửng sốt, "Sao lại đi nhiều người như vậy?"
"Ở đó mặc dù là nhà của chị dâu, nhưng anh hai là người họ Trương, chúng ta đem theo nhiều người đến lúc sẽ trở thành chỗ dựa của bố mẹ." 
Đầu óc của Trương Văn Anh đột nhiên như tỉnh ra khi nghe chồng nói vậy. Đúng vậy, còn chuyện bồi thường và phân chia tài sản nữa, nếu như bên nhà mình đi nhiều người cũng không sợ yếu thế, còn có người biết ăn nói, có người hiểu luật pháp, cũng phải phòng ngừa bị chơi xấu, "Em có mấy bà dì làm ở bệnh viện, anh nói chuyện với họ thử xem." Người nhà Trương Văn Anh ai cũng giỏi giang, chỉ riêng mẹ cô không hiểu sao lại hơi hồ đồ. 
"Được."
"Còn bên nhà nội em nữa....để em tìm chú ba." Chú ba của Trương Văn Anh nhiều năm làm cán bộ trên thị trấn, cũng là người có tiếng nói.
"Anh biết." 
Hàn Cương tìm viện binh từ phía hai nhà, mà người nhà họ cũng hiểu ý định của Hàn Cương, vốn dĩ, người ở đây mấy ai biết được ở thành phố A Trương Văn Quảng có bảo nhiêu tài sản đâu. Trương Văn Quảng chết, cho dù là có con trai nhưng vẫn còn quá nhỏ tuổi, huống hồ còn được nuôi ở xa Trương gia. Cho nên bọn họ đều đứng về phía Trương Văn Anh, dù sao bọn họ đến cũng không phải muốn tranh chấp tài sản gì, chỉ là vì bố mẹ Trương gia tranh thủ chút tiền vốn mua quan tài, nuôi con trai lớn đến như vậy đúng là uổng phí. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play