Du Trân ngẩn ngơ đi đến trước cửa nhà, từ sau khi biết chuyện của Trương Văn Quảng, cô một mình đi điều tra xem mọi chuyện có thật sự giống như lời mà cô gái Trương Văn Quảng nói hay không. Cô đi tìm bạn bè, đồng nghiệp của chồng hỏi, chỉ một chút lúng túng, đồng nghiệp cũng bán đứng Trương Văn Quảng, kể tất tần tật mọi chuyện, còn nói với cô là Trương Văn Quảng chỉ là gặp dịp thì chơi thôi, nhất định sẽ không li hôn,........
Cuộc sống này là vậy mà, chồng ra ngoài cặp bồ thì người cuối cùng biết chuyện sẽ là người vợ, người ngoài bao giờ cũng sẽ khuyên giải đủ thứ, nhắc đến thì ai cũng nói đây chỉ là chuyện nhất thời, vợ chồng bên nhau mới là mãi mãi.
Du Trân hiểu, nếu như bản thân cô gặp chuyện, thì chín mười phần cô cũng sẽ cư xử như vậy. Nhưng nếu chuyện này ứng nghiệm trên người mình, lại khó chấp nhận như vậy, bình thường lúc gặp nhau, không phải là thông gia cũng thân thiết gọi cô một tiếng chị dâu, lâu lâu lại rủ vợ chồng cô ra ngoài ăn bữa cơm, du lịch một trận. Hóa ra lại có thể dấu một bí mật lớn như vậy, có khi còn âm thầm cười nhạo cô là đồ ngốc.
Lúc cô vừa xoay chìa khóa, mở cửa thì nghe tiếng con cười rất vui vẻ, đứa nhỏ phát hiện mẹ mình mở miệng kêu mẹ.....Cho dù Du Trân biết đây chỉ là giai đoạn kêu thành tiếng của con, trong đó nhiều lúc không có nghĩa, nhưng con cô vẫn có ý thức kêu mẹ.
"Bảo bảo!" Cô ngồi xổm xuống, ôm lấy con đang vươn tay về phía mình vào lòng.
"Thằng nhóc này, có mẹ rồi thì không cần bố nó nữa." Lúc này dường như Trương Văn Quảng gạt bỏ hết toàn bộ chướng khí trong nhà mấy ngày qua, cười đến dị thường hạnh phúc.
Du Trân nhìn dáng vẻ này của chồng, đột nhiên muốn nói đến chuyện trả góp căn nhà và cách trang trí nhà mới như thế nào, "Sao hôm nay tâm trạng lại tốt như vậy, còn chơi với con nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT