Sau khi về đến nhà, Trương Văn Quảng cứ không được bình thường cho lắm, mấy chuyện chăm sóc con cũng làm hết được một nửa, thậm chí Du Trân mấy ngày nay được ở nhà, hắn cũng một mực quấn lấy vợ, bày ra tư thế mình là một người chồng ân cần, quan tâm vợ. 
Giống như đột nhiên tấm lòng của hắn nở hoa vậy đó. Hôm nay sau khi ăn tối xong xuôi, Trương Văn Quảng nói muốn đi nhậu với chiến hữu một chút, lúc hắn về đến nhà cũng đã là rạng sáng hôm sau, trạng thái tinh thần dường như không tốt, nằm trên giường hết lăn trái đến lăn phải làm phiền Du Trân vốn là người khó ngủ. Vất vả lắm cô mới thiếp đi, thì con trai lại khóc tìm mẹ, cô lại phải đi kiểm tra bỉm cho con, Trương Văn Quảng lầu bầu. 
"Thằng nhóc này càng ngày càng khó nuôi, phiền muốn chết." 
"Nếu cảm thấy phiền thì anh lăn ra phòng khách ngủ đi." Giọng nói của Du Trân không cao, thậm chí vẻ mặt cũng dịu dàng, nhưng lời nói ra lại cực kì lạnh nhạt.
"Hừ!" Trương Văn Quảng ôm chăn đi ra phòng khách. 
Du Trân dỗ con ngủ, lúc cô đi vệ sinh thì phát hiện Trương Văn Quảng nằm ở phòng khách đang nhìn điện thoại , vốn dĩ chuyện này cũng bình thường thôi, nhưng kì lạ là lúc thấy cô đi ra bộ dạng hắn giống như là làm chuyện xấu bị bắt quả tang, bấm tắt điện thoại. 
"Đã trễ rồi, anh còn bấm điện thoại à, nhanh ngủ đi!" Du Trân nói. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play