Lúc Thôi Hân gọi đến thì Uông Tư Điềm đang nằm trên giường cướp lì xì trên WeChat, từ trước đến nay Uông Tư Điềm là người kén giường, cho nên cho dù là giường mềm nhưng giường trên tàu làm cô không ngủ nổi. Vậy mà Lục Thiên Phóng nằm ở giường dưới ngủ say như chết, Âu Vân Khai ở giường đối diện thì nhắm mắt dưỡng thần, nghe tiếng chuông điện thoại liền mở mắt ra, xác định không có việc gì lại tiếp tục nhắm mắt.
Nghe xong điện thoại, Uông Tư Điềm ngây người, cô thật sự không nghĩ ra làm sao mua nhà mà cũng có thể bị lừa được. Theo lẽ, Thôi Hân bỏ ra nhiều tiền như vậy mua nhà, lúc ký hợp đồng, biên lai nhận tiền phải đầy đủ hợp pháp, thậm chí còn phải kiểm tra thật kĩ càng mới đúng. Vậy mà không ngờ chuyện quan trọng như vậy, cũng có thể phạm sai lầm. Tình cảm nam nữ đúng là không thể dùng lí lẽ thông thường để đánh giá được mà.
Uông Tư Điềm nhìn một chút, thấy Lục Thiên Phóng vẫn còn ngủ rất say, sau đó cô dùng WeChat nhắn tin cho Thôi Hân, "Cô có nhớ phương thức liên lạc của bên bán nhà không?"
Thôi Hân trả lời: "Nhớ, lúc đó tôi có chụp một tấm hình." Lát sau Thôi Hân gửi thông tin liên lạc qua.
Uông Tư Điềm dùng số di động liên lạc kia kiểm tra một hồi, thông qua một số nguồn tin chứng minh đây đúng là nhà cung cấp cát sông, thị trường nhà đất năm nay không ổn định cho nên các nhà đầu tư từ chối cung tiền, đa phần là dùng nhà để gán, mà thật sự người này có rất nhiều căn nhà dùng gán nợ.
Lúc xuống tàu đã hơn tám giờ sáng, Uông Tư Điềm bấm số di động kia giả bộ mình là người mua nhà. Quả nhiên đối phương nói đang trong lúc mở rộng thị trường gì đấy nên được giảm 10%, cô lại hỏi, "Nếu như trả tiền luôn một lần thì sao?"
"Đương nhiên là có thể thương lượng, nhất định là giá sẽ tốt hơn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT