Qua hai mươi ba tháng chạp, Lục Thiên Phóng đã ăn được thức ăn cứng, nhưng không thể vận động mạnh, Uông Tư Điềm liền gọi anh cùng Âu Vân Khai lái xe đến công ty. Toà nhà này một nửa là hộ dân cư, một nửa là các công ty kinh doanh, năm mới sắp đến, đi dọc hành lang thường xuyên có thể ngửi được mùi của các loại lỗ tương[1].
[1] Tựa như mùi nước tương.
Lục Thiên Phóng đút tay vào túi quần oán giận nói: "Nên tìm công ty quét dọn thôi, không cần phải tự làm đâu... "
"Anh còn muốn thuê công ty đến quét dọn? Anh tự mình nói sẽ mở công ty bây giờ cái gì cũng thuê người khác làm, muốn tiêu tiền giúp mẹ anh à, đợi mẹ anh đến kiểm toán lại, có phải rất dọa người không?" Theo ý Uông Tư Điềm, không nên để Lục Thiên Phóng thuê người đến quét dọn, một tuần đến hai lần, bốn người dọn dẹp nửa ngày thôi đã thấy tốn không ít tiền rồi, với diện tích văn phòng lớn như này nhất định rất tốn...Hay là thôi đi.
"Tiền mẹ tôi không phải cũng là tiền của tôi sao?" Trong mắt Lục Thiên Phóng tiền của mẹ anh cũng là tiền của anh, tiền của bố anh cũng là tiền của anh, hoa nở sớm hay nở trễ thì vẫn là hoa, đây chỉ là chút tiền lặt vặt thôi.
Uông Tư Điềm liếc mắt: "Không phải anh nói phải mở một công ty chính quy, kiểm toán mọi thứ rõ ràng sao? Trong thời gian anh dưỡng thương, một mình tôi chỉ làm được hai vụ nhỏ, nếu như không cần trả tiền thuê nhà thì chúng ta đã phá sản từ lâu rồi."
"À... " Nói đến việc kinh doanh không phải anh không hiểu, chẳng qua là... Đã quên...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play