Uông Tư Điềm nói Âu Vân Khai xách đồ lên nhà trước vì cô còn phải khóa xe, một lúc sau cô tay xách nách mang thêm mấy cái túi đứng chờ thang máy. Uông Tư Điềm chỉ đi sau anh có ba phút, sau khi rời khỏi thang máy cô nhìn Âu Vân Khai đứng ngốc một chỗ, chỉ cần như thế thôi cô đã hiểu ngay tình hình.
Thằng nhóc Lục Thiên Phóng này ở nhà quá lâu nên gọi người đến để giải sầu.
Đánh giá mức độ quen thuộc của mọi người với nơi này thì xem ra họ đã ở đây vô số lần trong quá khứ.
Cô lập tức đặt đồ xuống, đủng đỉnh sập cầu giao. Đây là trò mà cô học được từ Lục Thiên Phóng đây. Công tắc vừa đóng xuống, cả căn phòng chìm vào yên lặng.
"Tránh ra! Tránh hết ra!"
Lục Thiên Phóng vẫn còn đang trò chuyện với một người đẹp nào đó, mặc dù hắn chẳng thể làm gì khác vì còn chưa bình phục. Nhưng mà nói chuyện và chạm vào bàn tay mỹ nữ thì cũng đã tốt lắm rồi.
Đâu có ngờ Âu Vân Khai vừa về đã hóa đá, Uông Tư Điềm hùng hổ ngắt cầu giao, đây có còn là nhà hắn không đấy!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT