Hoàng Quế Chi thấy chị dâu như vậy thì hơi hoảng sợ, bà quay đầu vào phòng bếp gọi mẹ nhưng đang tìm kiếm đồng minh. Hoàng Quế Chi xem chi dâu như là người ngốc vậy, mấy năm nay cũng không có gì đặc biệt, ngoại trừ cực khổ kiếm tiền thì cũng không biết tìm cách khác đỡ vất vả hơn. 
Tất nhiên là mấy năm đi bán đậu rang bên lề đường mà phát tài, còn trông giữ một cái nhà máy cũ kỹ để trông chờ vào đồng lương hưu, làm cái gì cũng sợ hư phải bồi thường, cho nên một con người khôn khéo như Hoàng Quế Chi có chút coi thường nhưng mà bây giờ cái con người cổ hủ, ngốc nghếch này thật sự dám liều mạng……sợ là chuyện gì cũng có thể làm được, cái đầu nát bét của chị dâu thì không đáng tiền nhưng mà Hoàng Quế Chi còn sống chưa đủ đâu. 
 
''Mẹ. Mẹ mau đến đây.'' 
 
Bà cụ Hoàng thấy mình không trốn được nữa nên đi ra, liếc mắt nhìn lên nơi khóa cửa chống trộm, xưa nay bà cụ lúc nào cũng nói rằng mình già yếu lẩm cẩm rồi, bây giờ lại chỉ nghĩ đến cách nhanh nhất để mở được khóa chống trộm mà chạy trốn, đứa con dâu của bà cụ thì bà cụ cũng biết, là đồ ngốc nhưng xưa nay lại cứng đầu….. ''Thục Phân à, có gì từ từ nói, đều là người một nhà…'' 
 
''Người một nhà….'' Tống Thục Phân cười lạnh, "chưa bao giờ lại thấy người nhà lại lừa gạt nhau đến mức độ này. Cái gọi là người một nhà là không cho vay tiền thì không gọi là tình thân, mà cho vay tiền đến đòi nợ thì cũng không có tình thân. Nhà mình thì dùng tiền tiết kiệm ăn sung mặc sướng, vàng bạc đeo đầy người, một tuần ra hàng quán ăn còn sướng hơn người khác."
 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play