Uông Tư Điềm không ngờ Lục Thiên Phóng là một công tử bột mà còn hiểu những việc này đến vậy, nghĩ lại cũng đúng, từ lúc Lục Thiên Phóng bắt đầu có nhận thức đến nay thì lúc nào hắn cũng tự mình sống với xấp tiền tiêu vặt bằng với mấy tháng lương của ba mẹ nhà người ta, cứ cho là lấy tiền đó làm tiền học phí thì cũng ngang ngửa với học vị "Thạc sĩ" trường đời rồi, dễ gì bị lừa đến vậy. Bằng không thì hắn quen bạn mới, anh em mới, thứ đầu tiên nghĩ đến không phải là người này tốt như thế nào, mà là người này chỉ nhắm vào tiền của hắn mà thôi.
Bình thường ăn chơi vui vẻ tặng nhau vài món đồ điện tử có sá gì, hắn chẳng quan tâm đến "mớ tiền lẻ" này, bạn bè mượn tiền mặt thì hắn đặt ra một tiêu chuẩn là hai vạn, bất kể là mượn thật hay giả, có việc gấp hay chỉ xem hắn là tên ngốc, khi tiền mượn vượt quá con số này thì hắn không móc tiền ra nữa.
Việc cá cược bị thua xe có khi cũng do hắn sơ suất thật, rơi vào bẫy của người ta, nhưng hắn chỉ cần bỏ ra một chiếc xe đã nhìn thấu được bộ mặt của lũ người đó, theo như hắn thấy thì bản thân không hề lỗ chút nào.
Nghĩ đến đây thì Uông Tư Điềm nói, "Anh có muốn đến nhà khách hàng cùng tôi bắt gian không?
"Được thôi."
Trong xã hội hiện đại này, có những người đàn ông phụ nữ quá tuổi kết hôn cho dù tìm dài cổ cũng chưa chắc tìm được nửa kia, vậy mà có những người đã kết hôn rồi nhưng vận đào hoa vẫn ngút ngàn.
Vị khách mà Uông Tư Điềm tiếp có vẻ ngoài rất hút mắt, cao hơn một mét tám, mắt to mày rậm, tuy rằng da có hơi ngăm, cơ thể có hơi béo nhưng vẫn được xem là một người đàn ông tuấn tú, công việc cũng khá ổn, người đàn ông này mắt đỏ cáu kể cho Uông Tư Điềm nghe về chuyện vợ mình gần đây đổi mật khẩu điện thoại, ngày nào cũng nhìn Wechat, không chăm sóc chồng con gì cả, vợ anh ta bảo sẽ tăng ca ở công ty nhưng lúc anh ta đến đón thì không có ai cả, gọi điện thoại tìm thì vợ bảo đang trên đường về nhà rồi, hai người đi ngược hướng nhau rồi. Hơn nữa trong tủ quần áo của vợ anh ta còn có rất nhiều bộ đồ và túi xách mắc tiền. Điều quan trọng nhất là anh ta tìm thấy một chiếc thẻ VIP của chuỗi khách sạn nổi tiếng trong túi xách vợ mình.
Lục Thiên Phóng ngồi bên cạnh vỗ vai anh ta, "Anh trai à, anh bị cắm sừng rồi, người tốt như anh sợ gì không có vợ hiền?"
Người đàn ông vừa nghe hắn nói thế, mặt mày càng khó coi hơn, "Cô Uông, người này là ai thế? Nói năng kiểu gì vậy? Gì mà bị cắm sừng? Anh mới bị cắm sừng, cả nhà mấy người đều bị!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play